“Thị trưởng, phu nhân ngài đến rồi, chúng tôi không ngăn được, cô ấy đã đi tới phòng làm việc rồi.”
Trong điện thoại truyền đến giọng nói sốt sắng của thư ký.
Sở Tường Hùng nhíu mày lại, sắc mặt lập tức trở nên mất hứng, lập tức lạnh lùng nói: “Biết rồi, mọi người cứ tiếp tục công việc của mình đi.”
Nói xong liền cúp điện thoại, ngước mắt nhìn Tiểu Trình trước mặt anh nói: “Giờ chúng ta sẽ ra sân bay.”
“Tường Hùng!”
Sở Tường Hùng vừa dứt lời, Mạc Tiểu Vang liền đẩy cửa phòng làm việc ra, vẻ mặt tươi cười đi đến.
Hôm nay Mạc Tiểu Vang mặc một chiếc váy xinh đẹp màu hồng thướt tha, từ đầu tóc đến trang điểm vô cùng tinh xảo, vừa nhìn đã biết mới trải qua một phen trau chuốt, toàn thân xinh đẹp tươi sáng, vẫn như bốn năm trước, xinh xắn khó tả.
Đáng tiếc, dù cho cô ta ăn mặc xinh đẹp chói lóa, trong mắt Sở Tường Hùng cũng không có chút kinh ngạc nào, cầm lấy áo khoác trên ghế dựa, lạnh lùng nhìn lướt qua Mạc Tiểu Vang không mời mà đến, Sở Tường Hùng hời hợt nói: “Tôi có việc đi công tác, có gì chờ tôi về rồi nói.”
Nói xong liền vòng qua Mạc Tiểu Vang, đi về phía cửa.
“Tường Hùng, em đến là để đưa cơm trưa cho anh, là em tự tay làm cho anh, anh ăn đã rồi hãy đi được không?”
Mạc Tiểu Vang vội vã bước nhanh đến cản trở Sở Tường Hùng, sau đó ra vẻ lấy lòng, cười cười giơ cái túi trong tay lên.
Vì bữa cơm trưa tình yêu này, cô ta phải chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281023/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.