Tạm biệt Hàn Phiêu, Sương Sương quả thật liền giống như người làm bằng sắt, đầu tiên là quay trở về công ty hoàn thành tất cả công việc ngày hôm nay của cô, sau đó lại đi đến một bệnh viện khác thăm em trai – Lâm Bằng Bằng, an ủi bố mẹ vẫn luôn ở bên cạnh em trai, tiếp đó mua đồ cho họ, tìm bác sĩ tư vấn bệnh tình gần đây của em trai. Chạy đôn chạy đáo như vậy, đến hơn chín giờ tối Sương Sương mới có thể thoát ra trở về biệt thự nơi cô đang ở hiện tại, cũng chính là biệt thự của Triệu Dân Thường.
Nhưng vừa mới vào biệt thự, Sương Sương liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ.
Những thứ như áo khoác, váy vóc, tất, đồ lót, mỹ phẩm, sách vở tán loạn trên đất trong phòng khách, chúng bị ném khắp mọi chỗ.
Không chút nghi ngờ gì, những thứ này đều là của cô.
Những thứ này vốn dĩ nên đặt ở nơi là phòng ngủ của Lâm Sương Sương. Nhưng lúc này lại bị quăng ngổn ngang như vậy ở trong phòng khách.
Còn phòng ngủ của cô... lúc này từ bên trong liên tục truyền ra một vài âm thanh kỳ lạ. Bởi hiệu quả cách âm của cửa phòng ngủ rất tốt, cách hơi xa một chút sẽ không nghe rõ bên trong có động tĩnh gì.
Sương Sương căng thẳng, cho rằng trộm đã vào nhà, tay chân nhẹ nhàng bước đến gần phòng ngủ, sau đó đặt tai lên trên cửa, định nghe cẩn thận một chút tình hình bên trong. Kết quả… thứ nghe thấy lại là giọng hát sơn ca đủ kiểu lẳng lơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281010/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.