Sương Sương chưa bao giờ nghĩ cô và Hắc Tiêu lại sẽ có một ngày gặp lại nhau.
Còn ánh mắt Hắc Tiêu nhìn cô vẫn nóng bỏng, vẫn cuồng nhiệt. Sương Sương biết, trong lòng Hắc Tiêu nhất định cũng chưa từng quên cô.
Nhưng như thế thì sao?
Cho dù gặp lại, hai người cũng sẽ không có bất kỳ khả năng nào.
Sương Sương thu lại tất cả mạch suy nghĩ, không có biểu hiện gì thêm trên khuôn mặt.
Lúc này, Lưu Từ Nhi đột nhiên vỗ vai Sương Sương, cười toe toét nói: “Chị à, không ngờ chị vẫn ở bên cạnh anh Triệu. Em cứ nghĩ lần này em đến chị chắc chắn không ở đây nữa. Bây giờ tốt rồi, có chị ở đây, em cũng sẽ có thêm một người quen. Sau này vẫn mong chị quan tâm nhiều hơn.” Câu nói này nghe có vẻ khách khí, thực tế lại đầy sự mỉa mai, lại cộng thêm với giọng nói nũng nịu của Lưu Từ Nhi, thật sự khiến người ta nghe thế nào cũng không thoải mái.
Sương Sương giơ tay đẩy bàn tay của Lưu Từ Nhi đang đặt trên vai cô ra, lạnh lùng nói: “Bố mẹ tôi chỉ sinh hai người con là tôi và em trai tôi. Tôi lại không biết rằng tôi còn có một người em gái đó. Bởi vậy, mong cô đừng gọi bừa ở đây.” Những ngày tháng ở thôn Ôn Ôn, cô không hiếm lần lĩnh giáo những thủ đoạn tâm kế đó của Lưu Từ Nhi này, bây giờ cô ta một mực gọi cô là chị, hừ, chẳng qua là muốn nhấn mạnh cô ta trẻ tuổi hơn cô, có nhiều vốn hơn.
Lưu Từ Nhi gặp phải một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281008/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.