Cho đến khi Hứa Thịnh xuất hiện, trấn tĩnh trở lại, Lâm Phiên Phiên mới hoàn toàn yên lặng, mắt nhắm chặt, tuy nhiên, vẫn không chịu buông tha cho Mạc Tiểu Vang, ngang bướng đến mức khiến người khác kinh ngạc.
Hứa Thịnh chỉ còn cách cạy 2 hàm răng của Lâm Phiên Phiên ra, Mạc Tiểu Vang lúc này mới được cứu, nhưng ngón tay của cô ta, vẫn đau nhức dữ dội. Mạc Tiểu Vang đã đau đến tận xương tủy, những vẫn không cam chịu, giơ tay muốn đánh trả Lâm Phiên Phiên
“Cô quậy đủ rồi đó.”
Hứa Thịnh không chần chừ tóm lấy Mạc Tiểu Vang, lạnh lùng nói: “Ngón tay của cô, nếu không kịp thời xử lý, chỉ e là sẽ bị tàn phế, cô tốt nhất đừng ở lại đây nữa.”
Người con gái trong lòng của Hứa Thịnh, nếu muốn làm hại thì cũng chỉ mình anh được phép làm hại, người khác, đừng hòng chạm đến 1 sợi tóc của cô.
Và anh ta, thực sự đã làm như vậy.
Lúc này, ông Lâm mua đồ ăn từ bên ngoài trở về, ông chưa kịp hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng xuất phát từ tình yêu của một người cha, việc đầu tiên mà ông làm là vội vàng chạy lại bảo vệ Lâm Phiên Phiên.
Mạc Tiểu Vang tự nhận thức được nếu bản thân vẫn tiếp tục gây chuyện sẽ chẳng có lợi gì, đành để hai người y tá dẫn ra khỏi phòng bệnh. Lần này, cô ta bị thiệt nặng rồi!
Mạc Tiểu Vang cắn răng uất hận, cô ta quyết sẽ không chịu để yên chuyện này.
Còn về phía Lâm Phiên Phiên, kể từ sau lần Mạc Tiểu Vang đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281005/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.