Quả nhiên… kết quả không nằm ngoài dự liệu của hắn. Vì cuộc phẫu thuật đó mà tử cung của Lâm Phiên Phiên bị thu nhỏ lại, dẫn đến xảy thai.
Thế nhưng giờ đây hắn lại chẳng thể vui được, thậm chí trong lòng có chút sợ hãi, bàn tay cứ run run.
Hắn là một bác sĩ, mà lương y như từ mẫu, đáng lẽ phải đi cứu người, vậy mà hắn lại giết người, giết một đứa trẻ còn chưa được sinh ra. Tội ác này, cho dù hắn có một trăm cái mạng cũng không đền nổi.
Hứa Thịnh bỗng dưng cảm thấy hối hận, hối hận vì đã hợp tác với Mạc Tiểu Vang, bày ra một kế hoạch vô nhân đạo thế này. Lại càng lo sợ một ngày nào đó chân tướng bị phanh phui, không chỉ Lâm Phiên Phiên mà cả Sở Tường Hùng cũng sẽ không tha thứ cho hắn. Chỉ e rằng, Sở Quy Thôn – người bác lâu nay rất tốt với hắn cũng sẽ không bỏ qua.
Gấp rút động não, Hứa Thịnh nhanh chóng nảy ra một kế hoạch ứng phó, liền ngay lập tức nói với Sở Quy Thôn lúc này đang trong cơn thất vọng và giận dữ: "Bác, con của Lâm Phiên Phiên mất rồi, Sở Tường Hùng biết được chắc chắn sẽ truy cứu đến cùng."
Sở Quy Thôn chậm chạp mở mắt, dù trong lòng còn rất lo âu, nhưng miệng vãn cứ nói cứng: "Đứa bé thì đã mất rồi, chẳng lẽ nó muốn giết lão già này báo thù cho đứa con chưa ra đời của nó chắc."
Hứa Thịnh đáp: "Không đâu, nhưng chuyện này nhất định sẽ làm mối quan hệ cha con bác xấu đi. Bác cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1280999/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.