"Không cần nói nữa."
Giọng của Sở Tường Hùng đột nhiên cất lên cắt ngang lời Hứa Thịnh chưa nói hết, anh đưa tay ra ôm Lâm Phiên Phiên ở bên cạnh, nói: "Em yêu, biểu diễn cũng xem xong rồi, chúng ta về nhà thôi, cục cưng trong bụng em cũng nên đi ngủ rồi."
"Nhưng mà Phiên Nhàn... anh ấy..."
Lâm Phiên Phiên cứ cảm thấy không yên tâm.
"Đường là do mình tự chọn, em không thấy tất cả đều là do hắn tình nguyện à? Những điều em cho là không tốt ấy, có lẽ lại là những thứ mà người ta luôn mong muốn có được."
Sở Tường Hùng nhíu mày, với người bạn nào Lâm Phiên Phiên cũng quan tâm quá mức, điểm này khiến Sở Tường Hùng rất đau đầu.
Lâm Phiên Phiên ngây ra, đúng rồi, trước giờ cô chưa hề biết Phiên Nhàn thực sự muốn gì. Có lẽ đúng như Sở Tường Hùng nói, một nhân vật như Dạ Thân Sinh đối với cô là một sự tồn tại đáng sợ, nhưng đối với Phiên Nhàn, có lẽ đó lại là cơ hội mà anh đã đợi từ rất lâu rồi.
Cuối cùng Lâm Phiên Phiên gật đầu, đứng dậy đi theo đám Sở Tường Hùng. Lúc lướt qua Phiên Nhàn, cô nhìn thấy Phiên Nhàn nhìn về phía cô cười nhẹ, nụ cười đó khiến cô yên tâm hơn.
Lâm Phiên Phiên cũng cười đáp lại, trong lòng nhẹ nhõm đi nhiều. Mỗi người đều có cuộc sống riêng của mình, cuộc sống của Phiên Nhàn, cô mãi mãi không thể hiểu được. Nhưng cô hiểu ra được một điều, đó chính là tôn trọng, tôn trọng cuộc sống của Phiên Nhàn, dù cho cuộc sống sau lưng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1280973/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.