“Á?”
Lâm Phiên Phiên kinh ngạc mồm chữ O thật đáng yêu, theo bản năng nhìn về theo ánh mắt Sở Tường Hùng hướng về phía đôi vợ chồng trung niên kia, chẳng lẽ họ chính là bố mẹ của Sở Tường Hùng?
Trẻ quá mà!
Mặc dù tuổi thật của họ cũng đã ngoài bốn mươi, nhưng dường như năm tháng đi qua lại không hề để lại trên khuôn mặt họ dấu tích gì, một người cao to anh tuấn, mặt mày nho nhã giống hệt Sở Tường Hùng, một người dáng vẻ uyển chuyển yêu kiều, toàn thân tỏa ra khí chất của một phu nhân quý phái tao nhã.
Vào lúc Lâm Phiên Phiên đang ngơ ngác ấy, Sở Tường Hùng đã kéo cô đến trước mặt bố anh Sở Quy Thôn và mẹ anh Hứa Bành.
“Bố, mẹ, giới thiệu với mọi người một chút, đây là bạn gái con, Lâm Phiên Phiên.”
Sở Tường Hùng dáng vẻ tươi cười giới thiệu Lâm Phiên Phiên với Sở Quy Thôn và Hứa Bành, trong giọng nói còn mang chút căng thẳng, bởi vì anh rất sợ bố mẹ mình không chịu chấp nhận Lâm Phiên Phiên.
Bất luận trong giới chính trị hay giới thương nhân thì gia đình anh dẫu sao cũng là gia đình có tiếng tăm, rất có danh vọng, mà xuất thân của Lâm Phiên Phiên lại khó tránh khỏi việc làm Tường Hùng có chút khó coi.
“Cháu chào bác trai, chào bác gái!”
Lâm Phiên Phiên vội vàng lễ phép chào hỏi Sở Quy Thôn và Hứa Bành.
Sở Quy Thôn, Hứa Bành hơi ngớ người ra, ngay sau đó Sở Quy Thôn cười mỉm, nói: “Không cần khách sáo.”
Hứa Bành cũng gật nhẹ đầu một cái, mặt nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1280949/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.