Lâm Phiên Phiên ngẩng phắt đầu lên, đây là lần đầu tiên Sở Tường Hùng gọi cả họ tên cô, không còn nghi ngờ gì nữa, Lâm Phiên Phiên cảm nhận sâu sắc được rằng Sở Tường Hùng thật sự nổi giận rồi.
Nếu đã như vậy... thì cứ như vậy đi, cô không cần bịa ra một lí do nào khác nữa để lấy cớ chia tay nữa rồi.
Lâm Phiên Phiên gật đầu, cười gượng gạo nói: “ Sở Tường Hùng, chúng ta...... chia tay đi!”
Câu nói ấy khiến Hứa Thịnh ngây người ra!
Mạc Tiên Lầu ngẩn người ra!
Phiên Nhàn sững người lại!
Sở Tường Hùng.... bị chấn động như sét đánh ngang tai không đứng vững được nữa, sắc mặt phút chốc trở nên trắng bệch như tờ giấy.
“Em.. Em nói cái gì cơ?”
Sở Tường Hùng không dám tin nhìn Lâm Phiên Phiên, anh chỉ chất vấn cô một hai câu thôi mà, vậy mà cô lại có thể nói ra lời chia tay với anh được?
“ Mấy ngày qua em đã suy nghĩ kĩ rồi, em… không xứng với anh, chúng ta chia tay đi.”
Lâm Phiên Phiên quay đầu đi, cô không dám nhìn vào mắt Sở Tường Hùng, cố gắng kiềm chế giọng nói đang run lên của mình, rồi lập tức cầm lấy vali và túi xách từ tay Sở Tường Hùng, vội vàng nói với Phiên Nhàn đang bên cạnh mình: “Phiên Nhàn, tôi vẫn muốn ở lại nhà anh thêm vài ngày nữa, chúng ta đi thôi!”
Vừa đi vừa nói, cô kéo vali muốn rời đi luôn.
“ Em yêu…”
Sở Tường Hùng sững lại vài giây, rồi vội vàng bước về phía trước ôm chặt lấy Lâm Phiên Phiên, giọng nói tràn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1280926/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.