Lâm Sương Sương lại cười không coi ra gì, nói: “Không cần lo lắng, dù sao thì dù tớ không đáp trả, họ vẫn cũng sẽ không ngừng bắt nạt tớ, đã như vậy, tại sao tớ còn phải làm rùa đen rút đầu ngoan ngoãn cho họ bắt nạt chứ? Nói chung, về sau cho dù Triệu Dân Thường che chở cho họ, tớ cũng sẽ không nhường nhịn họ đâu.”
Trải qua trận hả dạ vừa rồi, Lâm Sương Sương xem như đã thông suốt, cô cũng không tin, Triệu Dân Thường sẽ vì hai cái bình hoa chỉ có vẻ ngoài này mà đá văng cô ra, cho dù thực sự đá văng cô đi, cũng đúng như ý của cô...
Mấy phút sau, cuộc đấu giá cuối cùng cũng bắt đầu.
Lâm Phiên Phiên và Lâm Sương Sương ai ở bên đó, một người về bên người Sở Lý, một người về bên người Triệu Dân Thường.
Vừa mới bắt đầu, các bên còn tranh nhau ra giá cạnh tranh, dần dần giá tăng vọt, người ra giá cũng dần dần giảm xuống, đến cuối cùng, chỉ còn sót lại hai ông chủ là Sở Lý và Triệu Dân Thường.
Hai người như muốn chống đối, người này ra giá cao hơn người kia, đến cuối cùng, giá đưa ra đã cao đến mức làm người ta líu lưỡi.
Rốt cục, Triệu Dân Thường không thể bình tĩnh xem như không có chuyện gì xảy ra nữa, phiền não kéo kéo cà-vạt trên cổ, mắng nhỏ một câu: “Thằng điên!”
Sở Lý mỗi lần ra giá đều trực tiếp ra cao hơn một triệu, cũng có thể nói Triệu Dân Thường hắn nếu muốn tăng giá nhất định cũng phải thêm một triệu, hơn nữa, giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1280915/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.