Lâm Tinh Tinh vừa nghe thấy Hoắc Mạnh Lam nhắc lại chuyện đêm hôm đó, toàn thân run lên, khẽ rùng mình.
Đêm ấy, cứ tưởng là bản thân gặp ác mộng. Nhưng sau khi nghe thấy là do Lâm Phiên Phiên cho Hoắc Minh Lăng uống thuốc, bỗng chốc mọi nỗi oán hận và phẫn uất của cô đối với Hoắc Mạnh Lam đã trút lên người Lâm Phiên Phiên, cô cắn răng nói: “ Thật không ngờ chị lại có thể làm ra chuyện này, sao chị lại có thể trở nên độc ác như thế.”
Hễ nghĩ đến bản thân đêm đó đau đến muốn chết đi, lại là do Lâm Phiên Phiên gây ra, trong lòng Lâm Tinh Tinh hận như thiêu đốt.
Hoắc Mạnh Lam thành công đem hết mọi trách nhiệm đổ lên đầu Lâm Phiên Phiên, trong lòng không khỏi cảm thấy bản thân quả thực quá thông minh, có thể nghĩ ra cái cớ cao minh như thế để dỗ ngọt Lâm Tinh Tinh, nhưng trên mặt vẫn vờ lộ vẻ tư trách mình, nói: “ Mận Mận, em mắng anh, đánh anh đi, thậm chí giết anh cũng được, anh sẽ không trách em đâu, chỉ trách bản thân anh đêm đó bị thứ thuốc ấy làm cho đầu óc quay cuồng, hơn nữa quả thực là em quá đẹp, làm anh muốn kìm chế cũng không kìm chế được.
Anh chuyển sang tán dương vẻ đẹp của Lâm Tinh Tinh.
“ Anh rể, thôi được rồi, anh đừng tự trách mình nữa, em không trách anh, muốn trách thì trách chị em, xem em về xử lý chị ấy thế nào.|”
Lâm Tinh Tinh mặt đầy phẫn uất nói.
Hoắc Mạnh Lam vừa nghe thấy vậy, trong lòng lại đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1280867/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.