Lâm Sương Sương bị hỏi tới hỏi lui, mặt cô thoáng đỏ, cô biết Hắc Tiêu đnag hàm ư chuyện lần trước, Hắc Tiêu ngây tơ và tràn đầy hy vọng, Lâm Sương Sương không nỡ, nói " Được thôi, bọn mình đi dạo chút."
Hắc Tiêu nghe vậy liền vui mừng gật đầu, nắm tay Sương Sương kéo đi.
Sương Sương vung tay ra nhưng không được, đành để bàn tay to lớn của Hắc Tiêu nắm lấy tay mình, cô hỏi "Cậu định đưa tôi đi đâu?"
"Chị trước nay có lẽ chưa bao giờ được cưỡi ngựa đúng không? Nhà tôi có nuôi một đàn ngựa, tôi dạy chị cưỡi ngựa được không?"
Vừa nói Hắc Tiêu vừa kéo tay Sương Sương ra ra sau nhà, quả nhiên ở đây có một đàn ngựa ô, con nào cũng to cao chắc khỏe.
"Con ngựa này cao quá, tôi có thể sờ được không?"
Quả thực Lâm Sương Sương chưa bao giờ cưỡi ngựa, đây còn là lần đầu tiên cô nhìn thấy ngựa, tự nhiên cảm thấy thích thú.
"Dĩ nhiên rồi, nó hiền lắm, chị không những sờ được nó còn có thể ngồi lên nó cơ".
Hắc Tiêu ra hiệu cho Sương Sương đặt chân lên.... sau đó giữ eo cô và đẩy lên yên ngựa,
Bản thân anh cũng leo lên sau đó, giữu chặt lấy eo cô.
Sương Sương thoáng bối rối, ko dám xích lại gần Hắc Tiêu.
Hắc Tiêu không nghĩ gì nhiều, chỉ đơn giản muốn đưa Sương Sương đi dạo, để cho cô ấy quên hết chuyện buồn, "Chị à, ngồi yên nhé. Cha!"
Hai người cưỡi ngựa trong đêm, mái tóc dài của Sương Sương bay trong gió, lùa nhẹ trên mặt Hắc Tiêu, hơi ngứa.
"Ha ha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1280860/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.