Vừa nhìn, khóe miệng Lâm Sương Sương đã toát lên một nụ cười bí ẩn, xem ra Hàn Phiêu trong trí tưởng tượng của cô cũng không nhát gan đến thế, vì thế ôm Lâm Phiên Phiên một cách thân mật đến trước mặt Triệu Dân Thường, tiếp theo, cô muốn xem xem đến lúc đó biểu cảm trên khuôn mặt của Triệu Dân Thường sẽ như thế nào.
Nhưng lại không biết rằng, thành phố nhiều cô gái xinh đẹp như thế, vùng núi này cũng chẳng thiếu, muốn biết rằng thứ không bao giờ thiếu trên thế giới này chính là những cô gái xinh đẹp.
Khi Lâm Sương Sương cùng với Hàn Phiêu đang ôm Lâm Phiên Phiên đi vào trong thôn, trên bàn tiệc, từ lúc nào đã có một cô gái trẻ đang ngồi bên rót rượu và gắp thức ăn cho Triệu Dân Thường.
Cô gái xinh đẹp, đôi mắt tròn như trái hạnh, đôi môi đỏ như trái anh đào, khuôn mặt trái xoan, xinh xắn đáng yêu, thân hình thôn như đều nhỏ nhắn như thế, lại để cho cô ấy ngồi bên cạnh Triệu Dân Thường lúc này, nhưng có thể thấy rằng, chiều cao của cô gái ấy tuyệt đối không quá một mét sáu mươi.
Làn da của cô ấy rất trắng, mà lại hồng hào, không dùng phấn son để đánh lừa mắt người khác như những cô gái thành thị, mà có lẽ đó là làn da vốn có của cô gái ấy, trên khuôn mặt của cô không hề dùng bất kì loại phấn nào, đến ngay cả nét xinh tươi hồng hào của cô cũng là làn da ấy mang lại.
Đây chắc chắn là một cô gái tự nhiên mà thuần khiết.
Nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1280842/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.