“Tổng tài....Tôi.....”
Bây giờ quả thực là thời gian làm việc, nhưng cô chỉ là muốn gọi hai cuộc điện thoại cho những người quan trọng nhất của cô để báo bình an thôi mà, ai mà biết đến cái thôn Ôn Ôn núi sâu nghèo nàn, khỉ ho cò gáy này, điện thoại liệu có còn bắt được tín hiệu, cô vẫn nên có sự phòng bị, có gì là quá đáng chứ.
Nhưng Triệu Dân Thường căn bản không hề cho cô cơ hội để giải thích, vung cái tay, lấy lại rồi nói trước: “Tôi với cô đổi vị trí, cô lên phía trước ngồi.”
Lâm Phiên Phiên cười ngơ ngác một lúc, sau đó ý thức được liền hỏi: “Tại sao?”
Nhưng vừa nói dứt câu, lập tức biết bản thân đã nhiều lời rồi, Triệu Dân Thường yêu cầu cô đổi vị trí, rõ ràng là có ý định muốn cùng người bên cạnh cô – Sương Sương thân mật đây mà.
Nghĩ tới đây, nhìn lướt qua Sương Sương gò má của Lâm Phiên Phiên đỏ lên, sau đó ngoan ngoãn cùng Triệu Dân Thường đổi vị trí.
Triệu Dân Thường vừa ngồi cạnh Sương Sương đã không ngần ngại mà giữ cô trong lòng anh ta, cúi đầu hỏi: “Sao cả đoạn đường nhìn em có vẻ không khỏe vậy, có phải do tối qua ở nhà anh chơi hơi quá rồi không?”
Vừa nói, tay vừa đặt trên chiếc đùi trắng trẻo của Sương Sương, vuốt ve, chậm chậm hướng về thăm dò bên trong chiếc váy.
Lâm Sương Sương ngạc nhiên, vội vàng đưa tay ra nắm lấy bàn tay không an phận của Triệu Dân Thường, vội vàng nói “Đừng như vậy, Phiên Phiên ở phía trên kìa...”
Cô và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1280835/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.