“Sương Sương, cậu ra đây với tớ một chút, tớ có chuyện muốn nói với cậu.”
Bỗng nhiên Lâm Phiên Phiên kéo Lâm Sương Sương vào phòng làm việc riêng của mình, sau đó đóng cửa lại.
Không đợi Lâm Phiên Phiên nói, Lâm Sương Sương đã tự mình mở lời trước: “Phiên Phiên, cậu không cần nói gì cả, tớ biết bây giờ cậu đang khinh thường tớ, nói thực thì ngay đến cả tớ cũng đang khinh thường chính bản thân tớ đây...”
Nói xong, bỗng nhiên Lâm Sương Sương ôm mặt khóc nức nở.
Nghĩ đến việc Lâm Sương Sương cô, một người có thành tích xuất sắc mọi mặt tốt nghiệp đại học danh giá, lý lịch lẫn dung mạo tất cả mọi thứ đều xuất chúng, cô từng có hoài bão ý chí lớn như vậy, muốn giống như một người đàn ông tạo dựng sự nghiệp lớn, nhưng thực tế lại tàn khốc như vậy, khiến cho mọi ý chí phấn đấu của cô đều biến mất hết, khiến cho cô cũng chỉ có thể trở nên giống với các cô gái thành thị, làm thư ký kiêm tình nhân của tổng giám đốc có tiền, trong lòng cô cũng khổ sở lắm chứ!
Thấy Lâm Sương Sương không kiềm chế được cảm xúc như vậy, những lời Lâm Phiên Phiên vốn định trách mắng cô cũng chỉ đành nuốt lại vào trong bụng, nhẹ nhàng an ủi: “Cậu với tổng giám đốc... bao lâu rồi?”
“Từ ngày thứ ba khi mình vào công ty thì đã bắt đầu rồi...”
Lâm Sương Sương không muốn giấu giếm thêm gì với Lâm Phiên Phiên nữa.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy Triệu Dân Thường thì cô đã dần dần bị vẻ phong lưu tà mị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1280805/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.