Lão sư xem môn thi hôm nay là lão sư đứng trên lớp giảng dạy cho cô, thấy cô làm bài xong cũng không kinh ngạc, bởi vì trước đó tất cả các giáo viên đều đã kinh ngạc qua một lần, thấy cô làm bài xong thì đồng ý thu bài.
Lão sư xem qua bài thi của cô một chút rồi gật đầu.
Trước khi đi còn được lão sư khen một câu:" làm bài tốt lắm".
cô cười cười liền chào hỏi lão sư, xin phép ra ngoài.
Có một học sinh chăm học lại lễ phép như thế, lão sư nào cũng đều rất thích, lão sư cười ngoắc miệng, phẩy tay với cô, bảo cô cứ việc đi.
Bởi vì thành tích khác nhau, cho nên cô và nữ chính cách nhau rất xa. Một người ở phòng đầu, một người ở phòng cuối, Tịch Hân Nghiêng cảm thấy may mắn, cũng may không cùng chung với bọn họ là được rồi.
Ngày hôm sau là thi ngữ văn và tiếng Anh, hôm sau nữa là thi những môn phụ khác, trong 4 ngày liền hoàn tất.
Việc thi giữa kì cứ qua, cô đã nắm chắc phần thắng, Tịch Hân Nghiêng mấy ngày này rất thản nhiên, vẫn cứ thảnh thơi ăn ngủ.
Bị Tịch Húc Sâm vỗ béo tròn lên một vòng, cho đến khi cô ý thức được việc mình tăng cân thì cũng đã muộn, cô lên hẳn hai kí lô.
Tịch Hân Nghiêng không chịu, khóc lóc mè nheo với anh, Tịch Húc Sâm không nói không rằng đi đến ôm lấy cô.
" Không mập, Tôi cảm thấy em vẫn còn ốm".
Cô phản bác:" như thế mà ốm cái gì...anh xem nè". Cô nói xong kéo tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lam-phan-dien-phai-ngoan/1109566/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.