Anh vỗ đầu cô, mở miệng an ủi:" đi ngủ đi, đừng suy nghĩ nhiều".
".... hả... à... ".
Cô tưởng là anh chỉ mới từ bếp bước ra thôi, ai ngờ lại không phải, xem ra khi cô đang nói chuyện anh đã nghe hết rồi.
Tịch Hân Nghiêng buông Tịch Húc Sâm ra, sau đó nhập nhèm vô thức nghe theo lệnh mà trở về phòng.
" chú ngủ ngon ".
Tịch Húc Sâm nhìn theo bóng lưng cô đi khuất, bản thân anh lại đến ngồi ngay vị trí vừa nãy cô đã ngồi, lặng vào trầm tư.
Tịch Điềm Điềm ở lại quá mức gây họa, mỗi ngày đều làm ra những thứ ấu trĩ, anh còn muốn xem xem người anh trai này sẽ làm như thế nào...
Nếu không yêu thương cô thì để cho anh, anh không ngại tí nào.
Con gái của anh trai, anh không thể làm gì.... nhưng nếu quá đáng làm hại cô thì anh không chắc...
Bóng tối lan tràn, bên này rất yên ổn, Tịch Hân Nghiêng không có chú ý nên không có buồn, ngủ rất ngon.
Nhưng bên Tịch gia, Tich Húc Diệu đang chao đảo không ngừng, ông hiện tại chỉ biết bản thân mình bị lừa, bị cô con gái mới tìm về lợi dụng lòng muốn bù đắp của ông, bị xem như con nít mà lừa.
Tịch Húc Diệu là người làm ăn, đối với con gái có chút mù mịt mờ quáng nhưng không ngốc, ông đang nghĩ mình quyết định như thế là đúng hay là sai?.
Tịch Húc Diệu thở dài tắt video, ông rất cứng rắn, nhưng vì lòng yêu con gái nên lại lựa chọn tin tưởng Tịch Điềm Điềm một lần nữa.
Ông nghĩ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lam-phan-dien-phai-ngoan/1109543/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.