Một tiếng "Mẹ", là mẹ ruột.
Lâm Sanh chờ mẹ vợ, mẹ vợ tới, mẹ ruột cũng tới, này hay rồi, bà thông gia gặp mặt.
Còn có thể làm sao, Lâm Sanh cười ngượng ngùng thêm chút xấu hổ, mời hai bà mẹ vào nhà.
Hứa phu nhân cùng Lâm phu nhân đều đã qua tuổi năm mươi, bảo dưỡng tốt, phong thái yểu điệu, Hứa phu nhân sinh ra dòng dõi thư hương, một cái nhìn một nụ cười uyển chuyển hàm xúc kể cả hơi thở, khí chất toát ra cao quý thư hương.
Mà Lâm phu nhân là giáo sư đại học, Kỷ tiên sinh cũng là giáo sư đại học, hai vợ chồng nửa đời dạy dỗ giáo ɖu͙ƈ người, học thức uyên bác, kiềm chế vô cùng tốt, đối với sự xuất hiện của con gái chỉ kinh ngạc một chút, theo con gái vào nhà, cùng mẹ con Hứa gia giới thiệu sơ qua, nói năng tự có chừng mực khí chất tao nhã.
Không phải người một nhà không vào cùng một cửa, đây là duyên phận, Lâm phu nhân mấy ngày nay biết con gái xử lý hỉ phòng, đúng lúc hôm nay rãnh rỗi đến xem phòng lắp đặt thiết bị thế nào, thiếu đồ hay điện nước thế nào.
Lâm Sanh dở khóc dở cười, mẹ cô lúc nào không đi cứ chờ cô ra ngoài thì tới.
Hai bà mẹ hai nhà như thể hẹn xong, một chữ không nói quan hệ hai đứa con gái, ngữ khí hai người nói chuyện phiếm làm cho hai đứa con gái nghĩ bởi vì quan hệ bạn bè giữa hai người.
Sofa phòng khách bốn người ngồi.
Gia trưởng hai bên nói chuyện phiếm, trọng tâm câu chuyện chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lai-goi-toi-den-nha-chi-ay/1424267/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.