Chương trước
Chương sau
Thật sự không muốn dùng cách này để gặp mặt, Lâm Túc đối với cô ấn tượng nhất định cực kỳ kém, trải qua cuộc gặp gỡ vô cùng kinh hãi thê thảm thế này, Tô Bối An tâm tình không yên, hoàn toàn tê liệt ngã xuống sofa.
Nghe tiếng mở cửa cô biết là Hứa Nam về, hai mắt sáng lên, giống như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng, Tô Bối An kéo Hứa Nam ngồi xuống sofa, đem sự tích 'anh dũng' vừa rồi của mình, dùng giọng trần thuật điêu luyện chua ngoa đanh đá mà kể lại.
Hứa Nam nghe xong, chỉ là nghĩ đến cảnh kia thì đủ làm cho người ta buồn cười:
"Cậu nói, trán của tổng tài tập đoàn LT bị cậu dùng cửa đụng cho u một cục?"
Mặt Tô Bối An trầm xuống, suy sụp:
"Giống y chang cái cục trên trán của tiểu bảo mẫu nhà cậu."
Nhớ tới cái cục trên trán Lâm Sanh, Hứa Nam không lời nào để nói, cuối cùng cho ra một đánh giá chính xác:
"Lâm Túc và Lâm Sanh, thật sự là cô cháu ruột."
"Mình cũng không ngờ tới sẽ xảy ra tình huống này, thật sự mình không phải cố ý dụng cô ta." Tô Bối An thở dài cảm thán: "Bây giờ mình đang lo, ngày mai đàm phán, mình sợ cô ấy sẽ bởi vì chuyện đêm nay lại cho chúng ta leo cây."
Hứa Nam khẽ cười nói:
"Tới thì sẽ tới, nhưng nhìn thấy kẻ đầu sỏ gây chuyện là cậu nếu xuất hiện trước mặt cô ấy chắc chắn sẽ không cho cậu sắc mặt tốt, như vậy cũng có thể."
Tô Bối an nghẹn họng, thoáng trầm ngâm, nhỏ giọng hỏi:
"Vậy ngày mai họp, chẳng phải sẽ biến thành Hồng môn yến sao, vậy mình có nên đến không?"
Vừa rồi ở ngoài cửa, Lâm Túc vẻ mặt lạnh như băng, nhìn cũng không nhìn cô, trực tiếp xoay người đi vào nhà, ngay cả cơ hội nói lời xin lỗi cũng không cho cô, ngày mai gặp mặt Lâm Túc thấy cô chắc chắn sẽ không cho cô sắc mặt tốt đẹp gì.
Hứa Nam vẻ mặt như thường, nói:
"Đi, vì sao không đi, cậu sợ cái gì."
Tô Bối An ngửa đầu 'A' mấy tiếng, rồi ngay sau đó tê liệt ngã ra sofa, ỉu xìu nói:
"Không phải mình sợ ảnh hưởng đến hứng thú của vị tổng tài đây sao."
"Sợ cái gì, cậu từ rất xa chạy tới thành phố Z, không phải vì muốn gặp mặt cô ấy sao." Hứa Nam khóe môi cong lên, đáy mắt đầy ý cười: "May là đụng trúng trán, cậu nên cảm thấy may mắn, không phải là trí nhớ bị cậu dùng cửa kẹp."
Trong lòng biết Hứa Nam đang an ủi linh hồn nhỏ bé đang bị thương của mình, Tô Bối An che ngực:
"Nghe cậu nói như vậy, trong lòng mình thật sự cảm thấy có chút may mắn."
Hứa Nam cười cười, sắc mặt như có điều suy nghĩ, than thở:
"Ngược lại mình thật tò mò, Lâm Túc kia, tại sao lại lần lượt từ chối cùng XM hợp tác."
"Mình cũng tò mò, giống như lần trước cậu nói, không đáp ứng được yêu cầu về lợi ích của cô ấy." Nhắc tới chuyện này, Tô Bối An khẽ nhíu mày: "Liên quan tới lợi ích, mọi người cùng nhau ngồi xuống, cái gì cũng có thể thương lượng, nhưng cậu ngay cả cơ hội thương lương cũng không cho."
Hứa Nam thở dài:
"Có thể nhân cơ hội này hỏi cô ấy vì sao."
"Người ta đối với mình ấn tượng nhất định không tốt, đánh chết mình cũng không đi, cậu đi hỏi đi."
Hứa Nam cười nhạo:
"Vậy mà đã sợ, cậu không phải là người mạnh mẽ chí lớn muốn cắn chết người ta sao?"
"Cậu cũng đã nói, người ta là cáo già, không cắn chết mình là đỡ rồi." Tô Bối An bĩu môi.
Hứa Nam khẽ hỏi:
"Còn muốn gặm không?"
"Gặm!" Nhớ tới chiến thích 10 lần thảm bại, Tô Bối An tức giận nói: "Vất vả mới hẹn được người, nói cái gì cũng muốn gặm được cục xương này."
"Ừ, trước khi gặm cục xương, mình khuyên cậu tốt nhất vẫn nên đi xin người ta, thay đổi chút ấn tượng của người ta với cậu, dù sao cũng là cậu sai."
Tô Bối An không chút do dự gật đầu nói:
"Được, ngày mai gặp người ta, mình sẽ nói lời xin lỗi."
Hứa Nam cười cười, đẩy vai Tô Bối An:
"Trước tiên đi tắm đi, đêm nay ngủ sớm một chút, nghỉ ngơi lấy sức, lên tinh thần ngày mai mới dễ đối phó với vị tổng tài tập đoàn LT danh tiếng lẫy lừng.
"Được, mình đi tắm." Tô Bối An từ sofa đứng dậy, vừa quay đầu nhìn Hứa Nam, nheo mắt lại nở nụ cười: "Nam Nam, tiểu bảo mẫu của cậu thật tình không tệ, chăm sóc cậu ổn thỏa như vậy."
Hứa Nam liếc ngang:
"Cậu đố kị à?"

Tô Bối An cười cười:
"Cá và tay gấu không thể lấy cả hai, phương diện công việc cậu rất xuất sắc nhưng ở phương diện sinh hoạt thì không như ý rồi, ngay cả nấu cơm cậu cũng không biết nấu."
Tô Bối An giơ ngón tay chỉ về phía bếp:
"Nhưng mình có thể nhìn thấy được, dọn dẹp ngay ngắn ngăn nắp sạch sẽ, tủ lạnh thì để trái cây và đồ ăn vặt, đều là món cậu thích."
Tô Bối An nháy mắt, chế nhạo:
"Nam Nam, ánh mắt của cậu không tệ, cô gái bé nhỏ này biết chăm sóc người khác, lớn lên xinh đẹp, ngược lại rất xứng đôi với cậu."
"Cậu nói lời vô nghĩa." Hứa Nam xấu hổ, nhặt gối trên sofa ném lên người Tô Bối An: "Nhanh đi tắm đi, không tắm đừng có ngủ giường của mình."
Tô Bối An chụp lấy gối, vừa ném lại Hứa Nam vừa nháy mắt:
"Được được, mình đi tắm sạch sẽ, tắm sạch sẽ leo lên giường chờ cậu nha!"
"Đừng diễn nữa, bỏ qua đi." Ánh mắt Hứa Nam sáng như đuốc, vừa nhặt gối lên.
"Nam Nam, phim của cậu và tiểu bảo mẫu... ô hô mình còn chưa xem đủ." Thừa dịp Hứa Nam còn chưa kịp cầm gối trong tay đánh tới, Tô Bối An nhanh chóng chạy đi tắm.
Nhớ tới lần trước qua nhà Lâm Sanh ăn cơm, Ôn Dĩ Quân đột nhiên tới thăm, hai người diễn một màn kịch, kết quả cuối cùng đùa mà thành thật, Hứa Nam đặt gối xuống, nụ cười có chút bất đắc dĩ.
Một ngày làm việc bận rộn trôi qua, Hứa Nam nghiêng người dựa lên sofa, vẻ mặt lúc này không giấu được sự mệt mỏi, ngón tay mảnh khảnh đặt lên giữa chân mày xoa nắn, nhắm mắt dưỡng thần, vừa nghĩ tới ngày mai cùng tập đoàn LT đàm phán hợp tác.
Cô mơ hồ có một loại dự cảm, lần đàm phán này nhất định không thuận lợi.
Điện thoại đặt trên bàn trà rung lên.
Hứa Nam mở mắt, đưa tay cầm điện thoại lên nhìn, là mấy tin nhắn Lâm Sanh gởi tới, đúng là hỏi chuyện Tô Bối An đụng Lâm Túc.
Nhìn tin nhắn gởi tới an ủi Tô Bối An, Hứa Nam suy nghĩ một chút, ngón tay lướt trên màn hình, nhắn lại: 'Cô cô em không sao chứ?'
Tiểu Bảo mẫu: Không sao.
Tiểu Bảo mẫu: Chỉ là sắc mặt không tốt lắm.
Trán ai bị đụng thành một cục bự như vậy có thể tốt mới là lạ, Hứa Nam bật cười lắc đầu, trả lời: 'Vậy em vỗ về cô cô cho tốt.'
Tiểu bảo mẫu: Yên tâm đi, em đây 360 độ không góc chết làm nũng, cô cô cười vui vẻ, đã không còn tức giận (biểu cảm đắc ý).
Hứa Nam nở nụ cười:
'Càng vất vả công lao càng lớn, nói đi, muốn thưởng gì nào?'
Tiểu Bảo Mẫu: 'Em muốn... đem phúc lợi của tiểu viên chức chưa có dâng hiến hồi trưa lúc nào đó thì đưa cho chị.'
Hứa Nam đơn giản trả lời tiểu bảo mẫu: 'Xấu từ chối.'
Tiểu bảo mẫu: 'Chị nhẫn tâm từ chối tiểu tiên nữ à, chiếc thuyền tình yêu của chúng ta bất cứ lúc nào cũng muốn trở mình!'
Hứa Nam tiếp tục qua loa trả lời:
'Trở mình đi.'
Tiểu bảo mẫu: 'Coi như em chưa nói. Cảm ơn.'
Không phản ứng lại Lâm Sanh, Hứa Nam đặt điện thoại xuống, cầm laptop đầy pin bên cạnh lên xử lý mail khẩn mà thư ký gởi tới, trả lởi mail quan trọng của khách hàng.
Mà Lâm Sanh rất lâu không thấy trả lời, cô cũng biết nhất định Hứa đại boss đang bận việc, giống như người bận rộn đang ngồi bên cạnh cô đây.
Cô cô và Hứa đại boss đều đang bận rộn công việc, Lâm Sanh cũng không đi quấy rầy, im lặng lướt đề thi quản lý tài vụ, chờ cô vượt qua cuộc thi trung cấp kế toán, có thể trở đánh giá chức danh kế toán.
Đánh giá chức danh kế toán, Lâm Sanh còn chuẩn bị tiếp tục thi CPA, để nghênh đón tương lai tươi đẹp hơn cô càng phải nỗ lực phấn đấu hơn nữa.
Bởi vì Hứa đại boss thật sự quá ưu tú, bất kể là ngoại hình hay là tài năng, đều nổi bật.
Hứa đại boss ngủ cực kỳ đúng giờ, buổi tối 11 giờ, Lâm Sanh nằm trên giường, đúng giờ gởi tin nhắn: 'Đắp chăn kín, ngủ ngon.'
Rất nhanh Hứa Nam ở bên kia trả lời: 'Ngủ ngon.'
Ánh bình minh dần ló dạng, lại một ngày mới bắt đầu.
La phó tổng thứ hai cũng đã thông báo quản lý các bộ phận, thứ ba buổi chiều mở họp.
Tập đoàn XM và tập đoàn LT đàm phán vấn đề hợp tác mà tổng tài tập đoàn LT tự mình đến công ty.
Tin tức này từ trong miệng ai đó để lộ ra, trong nháy mắt công ty trở nên sôi nổi, đến thứ 3, toàn bộ đồng nghiệp trong công ty đều ầm ĩ thảo luận.
Chuyện liên quan đến việc hợp tác giữa hai tập đoàn lớn, một khi thúc đẩy hợp tác, hạng mục cùng với 'bám váy' quan hệ, điều này đối với sự phát triển của công ty mà nói cực kỳ quan trọng.

Các vị quản lý cao cấp của công ty cũng hưng phấn nhưng ở trước mặt tổng tài tập đoàn LT phải giữ gìn hình tượng công ty, các bộ phận đều bận rộn, quét tước dọn dẹp, chậu hoa trưng bày lên, biểu ngữ chào đón kéo lên.
1 giờ chiều họp, thuận lợi tiến hành mở họp, quản lý các bộ phận báo cáo hoàn thành công việc.
Hứa Nam chỉ ra những chỗ không hợp lý, yêu cầu bộ phận tương ứng ngay lập tức chỉnh sửa và thay đổi, tổng thể giới thiệu một chút tập đoàn LT và tổng quan tình hình tập đoàn LT.
Nghe quản lý cao cấp khác liên tục phát biểu ý kiến, phần lớn đều chỉ là bề ngoài, Hứa Nam mặt không cảm xúc, lật tài liệu trong tay.
Cho tới khi vị cuối cùng lên tiếng xong, ngón tay mảnh khảnh của Hứa Nam gõ nhẹ lên bàn, trầm ngâm không nói, mọi người chẳng biết đại lão bản bán thuốc gì, ngơ ngác nhìn nhau.
Im lặng mấy phút, Hứa Nam giống như hoàn hồn, phất tay nói:
"Không có chuyện gì, tan họp."
Mọi người đều đứng lên, Hứa Nam vừa mở miệng nói:
"Diệp Đồng, La Hoan khoan đi."
Lần này đàm phán chuyện hợp tác, ngoại trừ Tô Bối An, Hứa Nam sớm đã điều động nội bộ là Diệp Đồng và La Hoan.
Diệp Đồng tính cách ôn hoà, năng lực làm việc mạnh mẽ, cư xử khéo léo, nội liễm trầm ổn, mà La Hoan nhìn qua không hợp nhưng cái miệng cũng biết ăn nói.
La Hoan ngồi bên cạnh Hứa Nam, vừa đứng lên muốn đi xoay người lúc này ngồi xuống hỏi:
"Đại lão bản, kêu chúng tôi lại có việc?"
Hứa Nam gật đầu:
"Đúng là có việc."
Diệp Đồng ngồi bên phải cạnh Hứa Nam, vẻ mặt bình tĩnh, mi mắt rũ xuống, cũng không nói lời nào.
Hứa Nam nghiêng mặt nhìn Diệp Đồng, gương mặt lãnh đạm, không có gì khác thường, khẽ gõ lên mặt bàn, chậm rãi nói:
"Có liên quan đến buổi họp lúc 2 giờ chiều nay, cũng chính là nửa tiếng sau, hai cậu cùng mình đại diện cho tập đoàn XM cùng tập đoàn LT đàm phán chuyện hợp tác."
Nghe nói như thế, cả người Diệp Đồng run lên, sự bình tĩnh trong đáy mắt lúc này tầng tầng lớp lớp gợn sóng nhấc lên, mà hai tay đặt ở bàn không tự chủ nhắm chặt, khi kịp phản ứng biết mình thất thố nên nhanh chóng bình tĩnh lại.
La Hoan nhún vai, sảng khoái nói:
"Được, cái này không thành vấn đề, nếu có thể thúc đẩy hợp tác đối với XS mà nói mình cũng lập một công lớn."
Nhớ tới điều gì đó, La Hoan quay đầu nhìn Diệp Đồng, khẽ cười:
"Đồng Đồng, tổng tài tập đoàn LT là lão bản trước của em, em đối với vị tổng tài này không biết em có đề nghị gì không?"
Hứa Nam ngạc nhiên nói:
"Lão bản trước?"
La Hoan thuận miệng trả lời:
"Thì hồi tốt nghiệp đại học, trước đó Diệp Đồng đã ở đó thực tập."
"Ừm." rất nhanh chóng cảm xúc trong mắt DIệp Đồng tan biến, cô khẽ cười: "Trước đây ở tập đoàn LT thực tập, đã làm trợ lý tổng tài tập đoàn LT." Trong mắt Hứa Nam lóe sáng, bất động thanh sắc hỏi:
"Nói như vậy, các người quen nhau?"
Diệp Đồng vẻ mặt tự nhiên, gật đầu nói:
"Quen biết, nhưng rất lâu rồi chưa từng gặp lại."
Hứa Nam trầm ngâm nói:
"Nếu hai người quen nhau vậy thì tốt rồi, bất kể hôm nay hợp tác có đàm phán thành công hay không, để cậu đại diện công ty đứng ra mời tổng tài tập đoàn LT ăn một bữa cơm, chi phí công ty chi trả."
Không chờ Diệp Đồng lên tiếng, Hứa Nam giữa chân mày nhíu nhíu, lắc đầu lãnh đạm nói:
"Mời Lâm Túc ăn cơm, Lâm Túc người này chưa chắc đã nể tình."
Diệp Đồng ngẩn ngơ, cùng Lâm Túc ăn cơm, cô không muốn khi nhìn thấy người kia sẽ nhớ tới nhiều năm trước, trải qua nhiều chuyện rắc rối, kịp phản ứng thì có chút nóng nảy muốn mở miệng.
La Hoan lại ngay lập tức nói:
"Mặc kệ người ta có nể tình hay không, công ty chúng ta phải duy trì tốt hình tượng, bên ngoài đã tốn công sức thì phải làm cho trọn vẹn."
"Đúng, có đạo lý." Hứa Nam gật đầu đồng ý, quay mặt qua chỗ khác nhìn Diệp Đồng, trên miệng là nụ cười: "Diệp Đồng, làm phiền cậu đi một chuyến rồi."
Đẩy hình tượng công ty đi lên, cô còn có thể từ chối sao, lông mi dài của Diệp Đồng khẽ run, giọng hàm chứa sợ hãi, nhẹ giọng nói:
"Được."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.