Cái này có thể gặp phiền phức!
Thật đúng là sợ cái gì sẽ gặp cái đó, tổ tông nhà bên trở về sao không báo trước một tiếng.
Lâm Sanh nhìn tin nhắn của Hứa Nam gởi tới, trong lòng do dự, cô cô còn ở đây sao cô có thể bỏ mặc cô cô một mình ở khách sạn.
Kiên quyết không bỏ mặc cô cô, ngón tay đặt trên màn hình nhanh chóng gõ một dòng chữ:
"Tối em còn có việc, không thể nấu cơm, chị ra ngoài ăn đi."
Vẫn chần chừ không gởi đi. Lâm Sanh nghĩ đi nghĩ lại, rốt cuộc cũng xóa đi từng chữ từng chữ.
Buổi tối Hứa Nam rất ít khi ra ngoài ăn cơm, nếu không đi nấu có thể người kia cũng sẽ không ăn.
Mới 5 ngày không gặp dường như xa cách rất lâu, rung động liên tục bộc phát ra ngoài, cô lại có chút khẩn trương muốn gặp mặt Hứa Nam một lần.
Phải nghĩ ra biện pháp vẹn toàn đôi bên mới được.
Lâm Túc từ trong phòng tắm bước ra, cầm máy sấy tóc lên đang định thổi tóc liền thấy Lâm Sanh ngồi xếp bằng trên giường, nhìn chằm chằm điện thoại, mặt ủ mày ê, bất động.
Lâm Túc lên tiếng hỏi:
"Sao vậy?"
Nghe tiếng của cô cô mình, lúc này Lâm Sanh mới ngước mắt lên nhìn, cô cô mặc áo choàng tắm, mới vừa tắm xong tóc dài ướt sũng dán lên chiếc cổ trắng noãn.
Tẩy trang, khuôn mặt rút đi vẻ đẹp lạnh lùng, thanh lệ thoát tục, mày liễu nhỏ dài, đôi mắt sâu thẳm, làn da trắng noãn như ngọc.
Ánh mắt nhìn qua thản nhiên, hàm chứa sự dịu dàng.
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lai-goi-toi-den-nha-chi-ay/1424213/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.