Hứa Nam đi xe đến, đón xe về.
Lâm Sanh uống say đến mức ý thức đều trở nên mơ hồ, xem Hứa Nam là gối ôm, ôm không chịu buông tay.
Kết quả thực sự ôm quá chặt, Hứa Nam càng kéo tay Lâm Sanh, Lâm Sanh lại càng dùng sức, qua lại mấy lần suýt chút nữa làm cho Hứa Nam hít thở không thông.
Hai người ngồi ghế sau taxi.
Hứa Nam mặt không chút thay đổi.
Lâm Sanh giống như con đà điểu, cả người mềm nhũn nằm úp sấp rúc vào lòng Hứa Nam.
Hai tay cuốn lấy cổ Hứa Nam, vai đặt lên đầu gối Hứa Nam, hơi rượu xông lên, toàn thân phát nhiệt, Lâm Sanh lẩm bẩm vài tiếng, não hoạt động trong mơ hồ, má trái đột nhiên dán lên một chỗ lạnh lạnh, rất thoải mái.
Lâm Sanh hơi ngửa đầu rồi rũ xuống, dùng gương mặt nóng bỏng của mình tìm tới nơi mát lạnh, khẽ cọ cọ, còn ra sức chui vào trong.
Hứa Nam tức giận hết lần này tới lần khác đẩy ra, Lâm Sanh vẫn không từ bỏ ý định hết lần này tới lần khác chui qua, trong miệng còn lẩm bẩm 'Đừng nhúc nhích' 'Không được nhúc nhích' 'Khối băng' 'Tôi muốn lạnh'.
'Cách tôi xa một chút, đừng có đụng vào tôi.' Hứa Nam vừa tức giận vừa ghét bỏ, một tát tát lên mặt Lâm Sanh, muốn ghét bao nhiêu có ghét bấy nhiêu, dùng sức đẩy ra.
Bị đẩy ra, Lâm Sanh khó khăn mở mắt, tức giận hét lên:
"Đụng vào ngươi thì sao, còn không cho ta đụng à, khối băng không có nhân quyền, tới đây cho ta."
Hứa Nam tức điên lên rồi, lại truyền tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lai-goi-toi-den-nha-chi-ay/1424194/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.