Đây là lần đầu tiên Phương Hân đặt chân tới nhà của Phong Duật Thần, sự sang trọng xa hoa của ngôi biệt thự lớn khiến cho cô có chút căng thẳng. May mà ngoài người giúp việc ra, trong nhà không còn phụ nữ hay người lớn, nếu không Phương Hân thật không biết mình nên xử lí tình huống như thế nào.
Phong Duật Khang từ lúc xuống xe tới khi vào nhà đều bám theo Phương Hân không buông, cô cũng không đẩy thằng bé ra, ngược lại cô càng phải cố gắng làm tròn trách nhiệm của mình.
Phong Duật Thần nhìn thấy vậy, khẽ nghiêm khắc gọi con mình:
- Tiểu Duật Khang, được rồi, con phải cho mẹ con thời gian nghỉ ngơi chứ?
Tiểu Duật Khang khuôn mặt ỉu xìu, nhưng vẫn ngoan ngoãn buông Phương Hân ra. Phương Hân cảm thấy anh như vậy có hơi nghiêm khắc quá rồi, định nói đỡ cho thằng bé vài câu thì anh lại ngắt lời:
- Em cũng không rảnh rỗi đâu, vào đây với tôi.
Nói rồi Phong Duật Thần bước vào phòng làm việc luôn, không hề có ý định quay lại gọi Phương Hân thêm lần nữa. Cô giật mình, vội vã đuổi theo anh, trong lòng vừa hồi hộp cũng vừa lo lắng.
Phòng làm việc của Phong Duật Thần rất rộng, toàn bộ đều trong trạng thái yên tĩnh. Bước theo sau anh, cô càng thêm thận trọng hơn, cho tới khi anh chỉ cô ngồi xuống ghế trước mặt mình.
- Ngồi đi!
Phương Hân gật đầu rồi ngồi xuống, dè dặt hỏi:
- Phong tổng, anh...có chuyện gì muốn nói sao?
Phong Duật Thần chỉ Phương Hân ngồi xuống ghế đối diện, sau đó anh mới bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lac-mat-vo-yeu/233607/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.