Phong Duật Khang nghe Phong Duật Thần nói vậy, hai mắt long lanh sáng lên:
- Thật sao baba?
- Ừm, nhưng con phải nghe lời.
Phong Duật Thần híp mắt nhìn con nói vẻ đăm chiêu. Phong Duật Khang thấy lời nói của bố có vẻ đáng tin, liền nhảy xuống giường kéo tay bố mình:
- Baba, con muốn đi ăn cơm.
- Ngoan, thế baba mới thương chứ.
Phong Duật Thần dắt tay con xuống dưới nhà, tại phòng ăn, đầu bếp đã nấu xong những đồ ăn mà Phong Duật Khang thích ăn nhất rồi, giúp việc đang cẩn thận xếp đồ ăn lên bàn. Thấy Phong Duật Thần tới, tất cả đều kính cẩn cúi đầu:
- Thiếu gia.
- Được rồi, mọi người lui xuống đi. Tôi sẽ đích thân đút Tiểu Duật Khang ăn cơm.
Phong Duật Thần vừa nói vừa kéo ghế ngồi xuống, anh chỉ vào ghế bên cạnh mình, Phong Duật Khang lập tức ngoan ngoãn ngồi xuống. Tất cả giúp việc đồng thanh rồi lui xuống:
- Vâng ạ.
Phòng ăn bây giờ còn hai bố con Phong Duật Thần, anh cẩn thận bóc hải sản rồi để vào bát của Phong Duật Khang. Từng hành động rất nhỏ thôi, nhưng đủ để nhận ra rằng Phong Duật Thần rất thương con trai của mình.
- Ăn nào.
- Vâng. Mà baba này, khi nào baba đón mami về vậy? Con muốn ăn cơm cùng baba và mami cơ.
Phong Duật Khang hai mắt long lanh khi nhắc tới Phương Hân, có vẻ như thằng bé rất thích cô, ngay cả giờ ăn cũng không thôi nhắc tới Phương Hân. Mà cứ mở miệng là gọi cô là mami mới chịu cơ.
Phong Duật Thần dừng tay lại rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lac-mat-vo-yeu/233593/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.