Phương Hân mải đuổi theo thằng bé mà cũng không để ý tới mình đã chạy xuống tầng một từ khi nào. Trước mặt cô là một nhóm người mặc áo vest đen xếp thành hai hàng dọc như đang chuẩn bị chào đón ai đó. Tất cả đều nghiêm túc, không ai dám hé một lời nào.
Phương Hân dừng chân lại, đứng hóng chuyện. Trong lòng cô thầm nghĩ rốt cuộc là ai tới mà nhìn có vẻ trang trọng như vậy?
Một chiếc xe ô tô xa hoa dừng lại ngay trước cửa công ti, vừa nhìn là biết người này nhất định không phải người tầm thường. Vệ sĩ nhanh nhẹn chạy tới, kính cẩn mở cửa xe ra. Ngay lập tức hai hàng người mặc áo vest đen cúi đầu đồng thanh:
- Phong tổng!
Từ trong xe, một thân ảnh cao lớn với chiếc áo vest màu đen, từng đường may được thiết kế tỉ mỉ, sang trọng bước ra ngoài. Đôi chân thon dài được bọc bởi quần tây màu đen, gương mặt anh tuấn nhưng lạnh lùng không chút cảm xúc, toàn thân tỏa ra khí chất cao quý của một người đàn ông quyền lực.
Ngay lập tức, cậu nhỏ dễ thương kia chạy tới ôm chân của người đàn ông đó.
- Baba!
Người đàn ông khẽ nhíu mày nhìn cậu con trai nhỏ bé đang bám lấy ống quần của mình rồi liếc ánh mắt sắc lạnh về phía đám vệ sĩ.
- Ai đưa tiểu thiếu gia tới?
Tất cả mọi người ai ai cũng hoảng sợ khi bị ánh mắt sắc bén như lưỡi dao quét qua, nhưng tiểu thiếu gia đã nhanh chóng níu lấy áo vest của người đàn ông.
- Baba, là con đòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lac-mat-vo-yeu/233584/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.