Phong Duật Thần đã thực sự tỉnh lại rồi, đây không phải là mơ, mà là hiện thực. Phương Hân ngây ngốc để cho anh ôm mình một hồi lâu, mãi cho tới khi y tá mở cửa bước vào để tiêm thuốc, hai người mới lưu luyến tách nhau ra.
Nữ y tá thấy Phong Duật Thần đã tỉnh lại, ban đầu cũng có hơi bất ngờ, nhưng sau đó cũng lập tức có phản ứng lại. Cô ấy liền chạy đi tìm bác sĩ tới để khám tổng thể cho Phong Duật Thần thêm lần nữa.
Khám qua một lượt, không thấy có gì nguy hiểm nữa, bác sĩ mới gật đầu nói với Phương Hân:
- Bệnh nhân phục hồi rất tốt, không có gì đáng lo ngại.
Phương Hân vui mừng, cười tít mắt cảm ơn bác sĩ ríu rít. Cô muốn lập tức gọi điện báo tin cho mọi người, nhưng bị Phong Duật Thần ngăn lại.
Anh mỉm cười ôn nhu nhìn cô, dịu dàng hỏi, nhưng nếu nhìn kĩ thì có thể phát hiện ra nơi đáy mắt anh khẽ gợn sóng, một tia lạnh lẽo thoáng qua:
- Tìm được hung thủ chưa?
Không cần Phương Hân nói, Phong Duật Thần cũng biết rõ chuyện tai nạn kia là do người cố ý làm. Thuộc hạ của anh đều không phải để làm cảnh, anh tin rằng thời gian hơn 1 tháng này đủ để Tống Ôn điều tra ra chân tướng rồi. Người dám động vào cô gái nhỏ của anh, anh nhất định sẽ không tha thứ cho kẻ đó.
Phương Hân nhìn Phong Duật Thần, đột nhiên cảm thấy ánh mắt lạnh lẽo của anh có phần xa lạ, nhất thời nghĩ đến chuyện anh bị bệnh rối loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lac-mat-vo-yeu/1001270/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.