Tần Khiêm phải dỗ dành mãi Phương Hân mới chịu đi ngủ, nhìn cô thành ra như này, anh thực sự rất đau lòng. Không biết rốt cuộc Phong Duật Thần đã bỏ cho cô bùa mê gì mà cô lại cố chấp một cách ngốc nghếch như vậy? Như vậy cô còn chưa hiểu ý của Phong Duật Thần hay sao?
Yêu nhau mà hơn 1 tháng không liên lạc với nhau, đến cả người mình yêu bị ốm cũng không gọi điện hỏi thăm lấy một lần, Tần Khiêm không tin là Phong Duật Thần bận rộn tới mức vậy. Dù cho có bận rộn thật đi chăng nữa thì một cuộc điện thoại cũng đâu có tốn quá nhiều thời gian đâu?
Cũng chỉ có mình Phương ngốc nghếch như vậy mà thôi. Tần Khiêm đúng là bó tay, thật không biết nên khuyên cô thế nào mới phải nữa.
Bước ra khỏi phòng bệnh của Phương Hân, Tần Khiêm cũng không quá bất ngờ khi Lương Thành còn đứng ở đây chờ. Anh thẳng thắn bước đến trước mặt Lương Thành, chất vấn:
- Các người cũng biết hết rồi đúng không? Phong Duật Thần đã chán Phương Hân rồi nên mới cố tình làm vậy đúng không?
Lương Thành cũng không biết nên đáp thế nào, chỉ im lặng. Thật ra anh cũng hoang mang lắm, nhưng chuyện của Phong Duật Thần thì người làm trợ lí sao có thể dám nhiều chuyện được chứ?
Bây giờ tình hình bên Mỹ khá phức tạp, Lương Thành có thể hiểu được cho Phong Duật Thần.
- Chuyện của Phong tổng với Phương tiểu thư không cần anh phải can thiệp vào, với lại Phong tổng của chúng tôi không phải là loại người đó.
Lương Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lac-mat-vo-yeu/1001247/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.