Ngày hôm sau...
Phương Hân có một giấc ngủ rất ngon, cho tới khi cô tỉnh lại thì đã hơn 9 giờ sáng. Cô hoảng hốt vô cùng, vội vã bật dậy khỏi chiếc giường lớn êm ái. Tiêu rồi, muộn giờ làm mất rồi, mà sao Phong Duật Thần lại không gọi cô dậy chứ?
Nhớ lại đêm hôm qua, trong bầu không khí ái muội như vậy, mọi thứ đều trở nên ngượng ngùng. Phương Hân đã lấy hết dũng khí để tiếp nhận người đàn ông tên Phong Duật Thần này, nhưng lúc đó anh đột nhiên có điện thoại. Cho tới khi anh quay lại, anh không còn nói gì nữa mà chỉ lẳng lặng ôm cô ngủ. Và cuối cùng cũng chỉ đơn giản là ôm nhau ngủ mà thôi.
Phương Hân cảm thấy hụt hẫng vô cùng, nhưng rồi lại tự nhủ với bản thân rằng như vậy cũng tốt, dù sao cô vẫn chưa thực sự chuẩn bị xong mọi thứ, bao gồm cả việc nói cho anh biết cô không còn là xử nữ nữa. Tuy anh nói là không quan tâm quá khứ của cô ra sao, nhưng cô nghĩ anh cũng phải có quyền biết chuyện này. Nếu đã nói là yêu nhau, tốt nhất là không nên giữ bí mật với nhau làm gì. Như vậy cô mới có cảm giác an toàn trong tình yêu.
Phương Hân cũng không suy nghĩ nhiều nữa mà tức tốc chạy vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân, trong lúc vội vã nên cô đã lấy đại một chiếc bàn chải đánh răng màu hồng dễ thương để dùng tạm. Vừa đánh răng, cô vừa mắng chửi Phong Duật Thần trong lòng vì không gọi cô dậy sớm. Hiện giờ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lac-mat-vo-yeu/1001232/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.