" Tại sao không để tôi chết?"
Tôi cũng rất muốn biết tại sao...
Ninh Dao cố quay sang chỗ khác nhưng anh lại ghì cằm cô mạnh hơn khiến cô đau điếng.
Trình Hy nhíu mày.
" Tôi cho em năm phút sửa soạn xuống nhà với tôi " Nói xong anh quay ra ngoài.
Nước mắt cô tuôn ra.
...
Năm phút sau cô theo lời anh đi ra.
Cô cố tình trái lời anh. Đầu tóc cô làm rối tung lên, còn đồ thì mặc chẳng ra gì. Áo thun phông rộng, quần thì ống cao ống thấp, mặt mũi không chút son phấn. Trông rất buồn cười nhưng dễ thương.
Khóe môi ai đó giật giật rồi đi xuống nhà.
...
Dưới sảnh phòng khách có hai người đang ngồi, cỡ tuổi trung niên. Là mẹ và bố anh. Bố anh - Trình Viễn vẻ mặt nghiêm nghị cùng với khí chất ngang tàng. Mẹ anh - Chu An Quỳnh thì tao nhã, quý phái.
Anh cùng cô đi xuống.
Ninh Dao nhìn thấy hai người tim lại hụt một nhịp.
" Bố mẹ tôi " Trình Hy nói với cô, âm lượng chỉ đủ hai người nghe.
Ninh Dao nghe xong ngay lập tức làm động tác quay lên, đồng thời anh giữ tay cô lại.
Trình Viễn và Chu An Quỳnh cũng thấy họ rồi.
Trình Hy kéo cô đến trước mặt họ.
" Đây là..? " Chu An Quỳnh nhìn cô
" Tôi... là..." Ninh Dao liếc qua anh. Quan hệ giữa mình và anh ta là gì?!
" Cô ấy là bạn gái con" Anh ôm vai cô sát vào mình.
" Tôi..." Cô đang định phủ nhận thì một bên vai bị bóp chặt.
Ông bà Trình nhìn nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-osin/203604/chuong-15.html