Một lúc lâu sau thấy anh vẫn chưa có ý định buông ra, Ninh Dao mở mắt nhìn anh. Đây đang ở phòng bệnh mà, lỡ ai thấy thì sao... với lại còn vết thương.
Cô vỗ nhẹ vào vai anh vài cái, nhưng anh lại lấy tay áp đầu cô vào mình sát hơn.
Lạch cạch ...
Nếu không nghe nhầm thì đó là tiếng mở cửa, Ninh Dao gật mình không niệm tình gì nữa mà đẩy anh ra rồi đứng dậy. Trình Hy bị đẩy một cái lỡ động trúng vết thương làm anh đau điếng. Hạ Ninh Dao em dám đẩy anh, khi hồi phục đừng trách anh vô tình.
Từ Duật Duy, bà Trình và Vũ Hân Hân thấy anh tỉnh rồi thì vui mừng khôn xiết. Ninh Dao đứng nở nụ cười gượng gạo rồi chạy đi tìm bác sĩ.
Sau khi xem sét qua xong, bác sĩ buông một câu phê bình.
" Vết thương lại rỉ máu, tôi đã nhắc nhở người nhà khi tỉnh dây không nên để cậu ấy cử động mạnh"
Trình Hy vẻ mặt vô tội ngồi đó chờ phản ứng của cô.
Còn gì nữa, tại cô bị anh kéo ngã xuống động trúng rồi bị 'cưỡng hôn' sau đó lại bị cô đẩy ra. Không mạnh sao được...
Mọi người nhìn anh rồi lại nhìn sang cô. Không cần nói cũng biết họ đang nghĩ gì. Con người thời nay đầu óc đen tối đến đáng sợ...
Mặt cô thoáng chốc đã đỏ bừng không biết phải nên nói gì. Chỉ hận ở đây không có cái lỗ để chui xuống cho xong.
Thấy cô khó xử như vậy, anh cũng không nhìn nữa mà thanh thản văng ra một câu.
" Chúng tôi thiếu thốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-osin/1302637/chuong-53.html