Hạ Ninh Dao! Tôi nhất định không để em rời xa tôi nữa.
Đôi mắt hổ phách từ từ mở ra nhưng đôi mày lại không ngừng nhíu lại. Trình Hy gượng ngồi dậy, chỉ thấy đầu đau như búa bổ. Từng hình ảnh, từng câu nói của người ấy cứ xẹt qua trong đầu. Từng hồi ức dường như đang dần khôi phục.
Anh rời khỏi giường chỉnh lại quần áo chỉnh tề rồi đi xuống nhà. Vũ Hân Hân thấy thì chạy lại.
" Cậu chủ, lúc nãy sao cậu chủ ngất, Cô Bạch và Phong Dục đã đưa cậu lên phòng... "
" Ừ "
Anh ra ngoài xe nhớ lại sự việc lúc nãy đã xảy ra. Bạch Tịnh nói đã bắt Hạ Kiệt Minh... Hạ Ninh Dao...
" Từ Duật Duy, đi tìm Hạ Kiệt Minh" Anh gọi cho Duật Duy nói một câu ngắn gọn hết sức có thể. Từ Duật Duy chưa kịp hiểu chuyện gì thì anh đã tắt máy.
Nên đi đâu tìm đây? Bạch Tịnh và Phong Dục bắt cóc Hạ Kiệt Minh để uy hiếp Ninh Dao? Về việc gì?
Di động reo lên, số lạ. Anh chần chừ một lát nhưng vẫn bắt máy. Thường thì những số lạ anh sẽ không nghe, nhưng trường hợp này lại khác.
" Trình Hy..." Chưa kịp nói gì thì đầu dây bên kia đã cất tiếng. Là giọng nói ấy.
" Cứu... Cứu tôi với... " Giọng như đang khẩn cầu. Cô vẫn chưa biết anh đã hồi phục trí nhớ.
" Hạ Ninh Dao em ở đâu?"
" ... Nhà hoang ngoại ô... Thành phố B." Nói tới đây thì tự bỗng nhiên tắt máy. Đã xảy ra chuyện gì? Sao lại cứu?
Trong lòng đang vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-osin/1302634/chuong-50.html