" Cô định làm gì Hạ Ninh Dao?"
Bạch Tịnh hơi híp mắt. Nên làm gì để cho cô ta không chạm mặt Trình Hy được nhỉ.
Tạm thời tôi chưa biết "
Soạt .
Nghe thấy tiếng động, Phong Dục và Bạch Tịnh giật mình quay lại. Nhưng quay lại thì như sét đánh giữa trời quang.
" Trình... Trình Hy..."
Giọng Bạch Tịnh run nhẹ, anh đứng đây từ lúc nào? Có nghe thấy hết những gì hai người nói không...
Anh rõ là không thể hiện biểu cảm nào. Không tức giận hay gì cả. Chỉ thấy đầu rất đau, và trái tim đang đập chậm lại vài nhịp không biết vì sao.
Bạch Tịnh vội chạy lại ôm lấy anh, cô sợ rằng anh sẽ biến mất. Không được, anh ấy đã quên Hạ Ninh Dao rồi, chắc anh không hiểu chuyện gì đâu.
Đột nhiên thấy người mình nặng trĩu, Bạch Tịnh cố đứng vững khi chàng trai trước mặt đột nhiên ngã vào người cô, đôi mắt nhắm nghiền lại như... đã ngất.
Nhìn lên thì thấy Phong Dục cầm một khúc gỗ to và dày. Là anh đã đập một lực vào phần đầu để Trình Hy ngất đi.
" Phong Dục!! Anh làm cái gì vậy"
" Đưa anh ta lên phòng, cô không muốn hỏng chuyện chứ?"
.
Tiểu Minh được Bạch Tịnh đưa đến biệt thự Trình Gia, giao cho Bà Trình.
Ở đây thật lạ lẫm a. To quá, đây là cái gì? Không phải cái nhà, nhà mình đâu có như vậy. Tiểu Minh như thấy được 'sinh vật lạ', cậu bé chạy đến pho tượng cổ hình khủng long được bài trí rất cẩn thận. Nó là đồ đấu giá mà Ông Trình mất hơn chục tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-osin/1302632/chuong-48.html