" Duật Duy, anh có thể giúp em không? Nó chỉ là sự cố ngoài ý muốn.."
Đôi mắt Bạch Tịnh sớm đã đỏ.
Từ Duật Duy nhắm mắt suy ngẫm. Từ khi tỉnh, Trình Hy với Bạch Tịnh tình cảm rất tốt, như hai người đã yêu nhau. Nếu là lúc trước, biết tin này Trình Hy đương nhiên sẽ thấy hài lòng, nhưng bây giờ có thể anh sẽ trở mặt với người bạn này mất.
Nhưng sao Trình Hy lại quên mất chuyện động phòng? Có lẽ những thứ anh để tâm nhất hoặc những thứ anh không hề để tâm mà coi như chưa có chuyện gì xảy ra thì sẽ quên?
" Duật Duy, xem như em cầu xin anh. Nếu anh không đồng ý... "
Cô đặt tay lên bụng mình, ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào Duật Duy:" Đứa bé này... Em nhất định sẽ bỏ!"
" Bạch Tịnh!" Lúc này anh mới có phản ứng.
Vì tình yêu của cô và Trình Hy, cô có thể bất chấp hi sinh tính mạng của đứa bé này? Lại chính là con của mình.
Làm sao anh có thể để con của mình chưa thành người mà mất được chứ... - Bạch Tịnh, em không được đi con đường của Ninh Dao.
" ... Được! Anh, đồng ý " Duật Duy lấy hết sự cứng rắn của mình mới có thể nói ra. Được, vì người mình yêu anh sẽ làm tất cả.
" Cảm ơn anh, thật sự cảm ơn anh" Em nợ anh một ân tình.
Đến bây giờ, cô không hề biết anh yêu cô.
...
" Mẹ ơi chú đẹp trai có bị sao không ạ?" Tiểu Minh suốt ngày cứ lẽo đẽo mãi bên Ninh Dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-osin/1302617/chuong-33.html