Sáng sớm hôm sau, trên chiếc giường Kingsize, hai thân thể đang ôm nhau mà ngủ say sưa thì tiếng điện thoại của Lục Đông Quân reo lên, là Vương Khải Trạch gọi :
\- Sáng sớm mà cậu gọi cái gì ?\_Lục Đông Quân nhíu mày khó chịu
\- Cậu nhanh tới căn hộ phía Bắc đi. Tiểu Tuyết muốn gặp cậu.
\- Tôi chẳng có gì muốn nói với cô ta cả. Cậu xử lí cô ta đi.
\- Tôi muốn thả cô ấy ra...Dù gì cô ấy cũng là bạn từ thuở nhỏ của chúng ta.\_ Khải Trạch khẽ nói.
\- Thả ? Để cô ta lại tiếp tục làm hại Thanh Di sao ?
\- Tôi đảm bảo sẽ không có chuyện đó lặp lại.
Nghe thấy hắn nói chuyện điện thoại, Thanh Di cũng đã tỉnh. Cô biết con người Lục Đông Quân sắt đá, lạnh lùng nên cô đành lên tiếng :
\- Ông xã à ! Chúng ta đừng truy cứu chuyện này nữa. Em có bị sao đâu. Anh nhìn đi.
Thấy Thanh Di nói vậy Khải Trạch cũng nhẹ nhõm hơn, Lục Đông Quân đã quyết định là không rồi cơ mà !! Tại sao khi cô nói vậy hắn lại không kìm được lòng mà tha thứ cho San Tuyết.?
Lục Đông Quân vươn tay ôm cô vào lòng, hắn hưởng thụ gục trên vai cô, hít lấy hít để mùi hương bạc hà nhè nhẹ trên cơ thể cô, hắn nhẹ nhàng nói với Thanh Di:
\- Tại sao bà xã lại có thể lương thiện như vậy chứ ? Người ta đã hại em đó !!
\- Em không muốn anh vì em mà phải làm việc xấu. Em chỉ cần anh bên cạnh em những lúc em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-mot-ten-nghien-vo/2319225/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.