Chương trước
Chương sau
  Lục Đông Quân và Thanh Di đi ăn trưa thì bắt gặp Hi Văn và Vương Khải Trạch, đây sẽ là cơ hội để cô nói với Hi Văn. Họ cùng nhau ăn cơm, cô đang không biết bắt đầu như thế nào thì Lục Đông Quân lên tiếng :
 - Thanh Di nhà tôi có thai rồi, vì vậy hi vọng cô có thể hay đi chơi với vợ tôi._ hắn nói với Hi Văn.
 - Sao cơ ? Có thai rồi ?_Khải Trạch la lên.
   Hi Văn đánh vào lưng hắn, tỏ vẻ không hài lòng :
 - Anh im miệng lại đi, la lói cái gì ?
   Hi Văn mặc kệ tên nào đó đang đau điếng vì bị đánh, cô trả lời Lục Đông Quân :
 - Được, tôi sẽ thường xuyên đi dạo với cô ấy.
 - Nhưng mà năng suất của cậu có nhanh quá không ?_Khải Trạch nói nhỏ.
 - Thôi được rồi, chúng ta ăn đi._Thanh di ngượng đỏ mặt.
   Bữa ăn chỉ toàn nói về tiểu bảo bảo và sự trêu chọc của Khải Trạch.Thật là ngượng mà !
\_\_\_\_\_\_\_\_\_
   Thời gian trôi qua thật lâu, cũng đã hết tháng nghén của Thanh Di, bây giờ cô không chán ăn gì cả. Thấy gì cô cũng muốn ăn, muốn mua khiến Lục Đông Quân hầu hạ muốn chết. Gần 10 giờ tối, Thanh Di nằm trên giường quằn quại khiến hắn lo lắng :
 - Em sao thế ? Không khỏe ở đâu ?
 - Không có, em...em muốn ăn bánh quẩy với thịt viên ở gần công viên.
 - Đã tối rồi, ăn khuya không tốt đâu.
 - Nhưng em đói... à không bảo bảo đói !
   Lục Đông Quân đang ôm cô ngủ cũng phải nhảy dậy mà mua đồ ăn cho cô, chỉ mới 4 tháng mà hắn đã mệt mỏi như vậy rồi, còn tận 5 tháng nữa bảo bảo mới chào đời cơ đấy ! Lục Đông Quân đi mua bánh quẩy về thì Thanh Di lại cọc cằn với hắn :
 - Thôi, ăn khuya béo lắm, anh ăn đi.
 - Thế sao em lại đòi ăn ? Em ăn đi !_hắn như muốn ngất đi vì mệt mỏi.
 - Anh để đấy đi, sáng mai em ăn .
   Cả hai lại nằm xuống ngủ tiếp, đến tầm nửa đêm thì Thanh Di lại la đói, thế là hắn lại phải mò dậy hâm nóng bánh quẩy và thịt viên. Ăn uống no nê thì Thanh Di đi ngủ tiếp, còn hắn thì mất ngủ trầm trọng.....
   Sáng đi làm thì không tập trung nổi, tối thì lại phải làm bảo mẫu bất đắc dĩ. Khải Trạch thấy vậy liền trêu chọc hắn:
 - Ui giồi ôi, Lục tổng sao lại tàn thế này ? Lấy vợ sao lai khổ thế ?
 - Cậu thử có bảo bảo thì sẽ biết. Không thể chiều nổi._vừa nói hắn vừa day day huyệt thái dương.
 - Ừm, ngày kia tôi sẽ cầu hôn Hi Văn, cậu cầu mong cho tôi đi._Khải Trạch vỗ vỗ vai hắn rồi ra về.
   Hi Văn và Thanh Di đang đi dạo phố, cô đang lựa quần áo cho bảo bảo, Hi Văn vừa lựa vừa tâm sự cùng cô :
 - Cậu đã đi siêu âm chưa ?
 - Ngày mai là cuối tuần, Đông Quân sẽ đưa tớ đi.
 - Chưa siêu âm thì cậu lựa quần áo làm gì ?
 - Ờ ha, thế chúng ta lựa đồ chơi đi.
   Cả hai dạo phố cả buổi sáng, về đến biệt thự thì đồ chơi, nôi được chất đầy phòng của bảo bảo chưa chào đời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.