Lục Đông Quân quăng cuốn sách đó lên bàn rồi ngồi cạnh cô, Thanh Di thắc mắc nhưng hơi khó chịu vì hắn tự tiện vứt sách của cô.
- " Anh làm gì thế ? Em đang đọc mà."
- " Anh có chuyện cần xác minh một chút." Mặt hắn không cảm xúc làm trong lòng cô hơi bất an.
- " Có chuyện gì thế ? Sao anh căng thẳng thế ?"
- " Anh hỏi em : Em đã hoàn toàn hồi phục cơ thể chưa ? Còn khó chịu hay bất kì vấn đề gì không ?"
Thanh Di không nghĩ gì sâu xa mà chỉ đơn giản là hắn quan tâm cô thôi nên trả lời rất thật lòng.
- " Em đã không còn đau nhức hay khó chịu nữa rồi..! Anh đừng lo lắng quá." cô đưa tay vuốt khuôn mặt hoàn mĩ đang đọng những giọt nước nói.
- " Thế thì anh lại lo cho anh rồi.!"
- " Anh bị sao ư ? Đâu đưa em xem."
Nghe cô ngây ngốc như vậy hắn cười hơi đắc ý rồi đứng lên trước mặt cô, để tụt chiếc khăn tắm quấn ngang hông xuống. Rồi đưa tay cô chạm vào chỗ đó :
- " Nó đã bị bỏ đói lâu lắm rồi đó, anh sắp nhịn không nổi rồi đó." hắn hơi nũng nịu.
- " Anh...Lưu manh." Thanh Di nhanh tay rút tay lại.
Hắn đè cô xuống giường rồi hôn lên môi cô, tay sờ mó xuống bầu ngực chứa đầy sữa kia. Hắn xoa nắn nhẹ nhàng trên đôi gò bồng đào nổi gân xanh làm sữa bên trong hơi trào ra, Lục Đông Quân đưa chiếc lưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-mot-ten-nghien-vo/2319195/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.