Lúc này, không khí ngượng ngùng đã lan tỏa cả phòng, Thanh Di đành phải lên tiếng :
- Lục tổng, Vương tổng nói chuyện đi ạ, tôi xin phép ra ngoài làm việc._ mặt Thanh Di đỏ lửng.
- Pha giúp tôi ly cafe nha, cô thư kí._ Khải Trạch gan dạ nói.
- Vâng.
Vương Khải Trạch cảm nhận được sát thương đến từ vị trí của Lục Đông Quân, hắn nuốt nước bọt :
- Cậu tới đây làm gì ?_ tên nào đó lên tiếng
- Tôi có chuyện mới đến tìm cậu.
- Tốt nhất là chuyện quan trọng, không là cậu chết chắc.
Vương Khải Trạch lưỡng lự rồi cuối cùng cũng nói :
- Tiểu Tuyết về rồi ! Tôi vừa gặp em ấy ở quán cafe gần cồn ty.
- Trần San Tuyết ? Thì sao ? Cậu nói chuyện này với tôi làm gì ?_ Lục Đông Quân lạnh lùng nói nhưng trong lòng hơi hoảng loạn.
- Cậu và em ấy... không thể hàn gắn sao ?
- Không. Bây giờ tôi đã có người yêu, tôi yêu cô ấy và cô ấy cũng yêu tôi. Tôi và San Tuyết đã là quá khứ._ Anh lạnh lùng nói.
Bên ngoài, Thanh Di đang cặm cụi làm việc thì Vương Khải Trạch bước ra, niềm nở nói với cô :
- Sau này tôi giao tên tiểu tử này cho cô đó
Khi định bước đi thì hắn nhớ ra :
- À, cô bạn của cô. Có thể cho tôi xin số điện thoại được không ?
- Bạn tôi ? Là Hi Văn sao ? Sao anh biết bạn tôi ?
- Chuyện là tôi...có gặp bạn cô một lần, nhưng bạn cô để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-mot-ten-nghien-vo/151065/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.