Vy Vy theo cô vào phòng hồi sức còn anh thì đi hỏi thăm bác sĩ.
- Cô ấy sao rồi?
- Hoắc phu nhân chỉ bị động thai nhẹ, không nguy hiểm đến tính mạng
- Hiện giờ phu nhân đang hôn mê có thể nay hoặc mai sẽ tỉnh
Anh nghe đến đây thì thở phào nhẹ nhõm, cơ mặt anh dãn ra, tay cũng thả lỏng đôi phần. Anh bước ra khỏi phòng bác sĩ, tiến về phòng hồi sức.
Bước vào phòng, thấy Dao Dao nằm trên giường bệnh trên tay đang truyền nước. Sắc mặt cô trắng bệch, mắt thì nhắm nghiền, trông như không còn sức sống vậy.
Lòng anh nhói lên, tiền lại gần cô. Vy Vy thấy vậy thì nhanh trí, bước ra khỏi phòng bệnh để cho anh và cô có không gian riêng tư.
Anh kéo ghế rồi ngồi xuống bên cạnh cô, anh cầm tay cô lên rồi hôn tay cô. Nước mắt của anh cứ thế mà rơi xuống, anh đau xót nhìn cô.
- Anh xin lỗi, vì đã không bắt máy
- Anh xin lỗi vì đã khiến em cảm thấy sợ hãi anh, em mang thai vậy mà anh lại không để ý thấy.
- Anh hứa sẽ chăm sóc em và con thật tốt
- Anh yêu em
Anh cúi xuống hôn lên trán của cô, anh cầm tay cô lên rồi rút trong túi ra chiếc nhẫn kim cương. Anh nhẹ nhàng lấy nhẫn đeo vào tay của cô.
- Anh hứa sẽ không đối xử với em như trước nữa.
- Lúc trước là do anh dại dột làm những điều khiến em không thích, từ nay về sau em muốn gì anh đều nghe em.
Mọi thứ anh nói ra, Dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-mot-ten-cuong-vo/871153/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.