Sau nhiều ngày tổ chức tang lễ thì hậu sự của Lăng Thiết và Lý Ngọc đã chôn cất thành công. Lăng Y Bội trở về ngôi nhà đã từng sống một thời gian lúc nhỏ với Ba Mẹ và Lăng Viễn Hàn để nhìn vật nhớ người.
"[Ba, Mẹ. Cảm ơn hai người đã tiếp tục cho con biết tình thương của gia đình, con sẽ không để hai người ra đi oan uổng đâu. Thù này con nhất định sẽ báo.]"
Trở ra ngoài thì đã có Vũ Thành Huy và Phong Miên đang chờ đợi, Lăng Y Bội lên xe cùng rời đi ..
"Thế nào? Tâm trạng đã đỡ hơn chưa?"
"Vâng. Chú à, việc chú từng đề cập muốn đưa cháu sang nước ngoài không biết bây giờ cháu muốn đi thì có trễ không ạ?”
“Cháu muốn báo thù?”
“Cháu muốn thay đổi. À không, nói đúng hơn là cháu cần phải thay đổi.”
Nhìn nét mặt quyết tâm của Lăng Y Bội nên Phong Miên đã đồng ý giúp cháu mình, ngay cả Vũ Thành Huy cũng lên tiếng ..
“Bội Bội, nếu em cần trợ thủ thì cứ nói tôi và Tập Đoàn SK luôn ủng hộ em hết mình.”
“Cảm ơn Anh.”
Lăng Y Bội nhìn qua cửa kính và thầm nghĩ ..
“[Ba Mẹ. Mọi người hãy dõi theo con nhé, con sẽ khiến kẻ xấu chịu tội trước mọi người.]”
Tại một quán cafe nọ, Tần Thế Kiệt và Lữ Mộng Bình đang nói chuyện cùng nhau thì tình cờ Vũ Ánh Tuyết cũng đến và lén nghe họ nói chuyện về Lăng Y Bội ..
“Em nói sao? Cô Lăng là Phong Y Sương? Và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-em-trai-that-lac-cua-toi/3004018/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.