Trải qua 2 ngày bay từ New York cuối cùng cũng đã đến Việt Nam, Jordan đi trước thu xếp hành lý. Gần đó, có một hình dáng luôn nhìn Lăng Y Bội như muốn xác nhận đúng người. Jordan đẩy hành lý từ đằng sau thì nhìn thấy cứ tưởng là người xấu nên đã động thủ với người đó khiến Lăng Y Bội giật mình, nhưng thân thủ của cả hai cũng khá ngang nhau gây náo động tại sảnh sân bay ..
“Jordan. Sao thế?”
“Người này có ý đồ.”
“Anh nói ai có ý đồ ?”
Lăng Y Bội nhìn kỹ hơn thì nhớ lại vệ sĩ mà chú từng nhắc đến nên chạy đến ngăn lại ..
“Anh có phải là vệ sĩ mà chú tôi nhắc đến?”
“Chào Tiểu Thư, tôi là Lục Nghị. Từ nay sẽ là vệ sĩ của cô.”
“Vâng. Xóa bỏ hiểu lầm là được rồi, anh có đi xe tới không?”
Lục Nghị gật đầu liền dẫn Lăng Y Bội và Jordan cùng đến Khách sạn. Trên xe không khí thật khác lạ giữa hai người đàn ông nên Lăng Y Bội lên tiếng.
“Lục Nghị, anh muốn tôi gọi anh như thế nào?”
“Cô là chủ tôi, muốn gọi sao cũng được.”
“Vậy sao? À, Jordan. Lúc nãy anh làm tôi sợ đấy, tôi không nghĩ là anh biết võ thuật?"
“Tôi mới học thôi .”
Lục Nghị cũng xem như tìm được đối thủ xứng tầm với mình. Lăng Y Bội trên xe cảm thấy thật gượng nhưng mà nhìn bên ngoài qua kính xe thầm nghĩ ..
“[3 năm rồi .. Thời gian trôi nhanh thật!]”
Tới Majetic Hotel vào nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-em-trai-that-lac-cua-toi/3004008/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.