Chương 886
Bà có ấn tượng rất sâu về cô y tá này, cái thân già này của bà suýt chút nữa bị đụng gãy luôn, mới chỉ mảng hai câu thì cô ta đã làm dáng vẻ như sắp khóc, đặc biệt giống Lâm Thùy Ngọc nên bà cũng nhìn nhiều hơn một chút.
Chẳng trách.
Lâm Minh híp mắt nhìn Lê Nhược Vũ: “Khi em ở bênh viện, Hạ Đông Quân cũng nghe nói mà đến thăm em, nhưng Trần Hi Tuấn… cậu ta không đến”
Lê Nhược Vũ lắc đầu: “Không phải là cậu ta”
Người kêu cô y tá kia đưa tờ giấy cho cô, tuyệt đối không phải là Trần Hi Tuấn.
“Bố mẹ đang nói đến bố Trần Hi Tuấn sao?”
Hạ Ly nghiêng đầu, tò mò hỏi, Lê Nhược Vũ đột nhiên vô thức không muốn để cô bé nghe thấy những chuyện này, sau đó phân phó một người giúp việc dẫn Hạ Ly ra sân sau chơi.
“Em chắc chắn không phải là Trần Hi Tuấn như vậy sao?” Lâm Minh híp mắt, anh cũng chưa từng nghỉ ngờ Trần Hi Tuấn, mặc dù anh có thù hãn với Trần Hi Tuấn, nhưng anh vẫn không cảm thấy cậu ta là một người như vậy, không phải là tin tưởng, chỉ là kinh nghiệm nhìn người nhiều năm của anh mà thôi.
Nhưng bây giờ nghĩ kỹ lại, quả thật Trần Hi Tuấn là người có lý do nhất để làm chuyện này. Ba năm rồi, Lê Nhược Vũ rời đi ba năm, người bên cạnh anh, Phan Kiều Như không có dũng khí và mưu mô như thế, còn Lâm Thùy Ngọc đã bị anh đánh gấy tay phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/3502332/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.