Chương 828
“Mẹ của mấy đứa về rồi, chỉ là không chịu ở với cha thôi. Ngày mai hai đứa cùng đi kéo mẹ về ở được không?”
“Dạ được!” Hòa Phong với lại Tiểu Cảnh đồng thanh trả lời. Bọn họ rất nhớ mẹ, khoảng thời gian gần đây cha với mẹ cũng không ở nhà, đì Ôn Hòa lại thường xuyên chạy đến Phong Linh Đàm này, nhưng hai đứa bọn họ đều rất ngoan ngoãn mà làm lơ cô ấy.
Lâm Minh cười rồi gật đầu, dù cho Lê Nhược Vũ có thế nào đi chăng nữa cũng sẽ mềm lòng với con cái. Anh không thỉnh cô nổi, không lẽ hai đứa trẻ dễ thương như vậy cũng không có cách nào khiến cho cô mềm lòng sao?
“Mau đi rửa tay ăn cơm đi” Lâm Minh đã đói khi còn ở trên máy bay rồi, vốn đĩ anh muốn dẫn Lê Nhược Vũ đi ăn cơm đấy, nhưng Trần Hi Lam cứ quanh quấn ở bên người của cô, anh mới biết được cảm giác trước đó Ôn Hòa muốn gọi anh đi ăn, nhưng anh lại kêu thêm Hà Duy Hùng với lại Lê Minh Nguyệt.
Người đấy đúng thật là ba mươi năm hà đông ba mươi năm hà tây! Lâm Minh nhếch môi lên vừa cười vừa lắc đầu bước vào trong phòng
Nhưng điều khiến cho Lê Nhược Vũ không thế ngờ được là Trần Hi Lam chưa ra ngoài được bao.
lâu nữa đã khóc lóc và quay về rồi. Lớp trang điểm mắt khói cô ấy trang điểm trước khi ra ngoài đều nhòe cả đi rồi, cô ấy cũng không quan tâm đến việc lớp trang điểm đó khiến cho mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/3502278/chuong-825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.