Chương 794
Nhìn thấy Lê Minh Nguyệt đã mở cửa, trong lòng anh ta trở nên lo lắng, cũng may Hà Duy Hùng có đôi chân dài, hai ba bước đi tới cửa, ma xui quỷ khiến nắm lấy tay Lê Minh Nguyệt, ôm Lê Minh Nguyệt vào lòng, một tay khác đóng cánh cửa lại thật mạnh.
Giọng nói ủ rũ vang lên bên tai Lê Minh Nguyệt, giống như đứa trẻ đau khổ bị mẹ bỏ rơi: “Chuyện hôm nay anh sai rồi, đừng đi.”
Anh †a đang làm nũng sao? Có phải Hà Duy Hùng đang làm nũng với cô ấy? Lê Minh Nguyệt đã quên mất cô ấy đang làm gì, cũng không nỡ đẩy Hà Duy Hùng ra.
Sau khi đơ ra thì cô ấy bắt đầu cảm thấy kinh ngạc.
Hà Duy Hùng cảm thấy cơ thể trong vòng tay anh cứng ngắc, không khỏi siết chặt vòng tay, như thể cô ấy sẽ bỏ chạy nếu anh ta buông tay.
Lê Nhược Vũ đã đi rồi, anh không thể đánh mất người phụ nữ trước mặt này được.
Không biết cảm xúc của anh bắt đầu dao động vì cô ấy từ khi nào.
Lê Minh Nguyệt vấn đang há miệng, không khỏi khiến trái tìm của anh ta dao động, anh ta cúi đầu, ngậm lấy đôi môi nhỏ đỏ mọng, nhân cơ hội đưa chiếc lưỡi khéo léo của mình vào.
Môi và răng đan xen vào nhau, vô cùng khéo léo trêu chọc Lê Minh Nguyệt, miệng của Hà Duy Hùng vẫn còn chút mùi máu. Lê Minh Nguyệt chưa từng hôn bao giờ, cô ấy không có vẻ chán ghét hành động của Hà Duy Hùng…. Nhưng cô ấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/3502239/chuong-791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.