Rượu uống hơi nhiều, Lê Nhược Vũ muốn ra bên ngoài quán rượu hóng gió một chút.
Lúc đi tắt ngang qua một phòng bao, chợt một cái tên quen thuộc mơ hồ chui vào lỗ tai.
“Chắc chắn tối nay Lâm Minh sẽ đến?”
“Tin tức tuyệt đối chính xác, đến lúc đó cứ theo kế hoạch làm việc.”
” Được! Ha ha ha, lần này lão tử nhất định để cho hắn có đi mà không có về!” Giọng nói hung ácvọng ra.
Lê Nhược Vũ dán vào cạnh cửa nghe lén không kiềm nổi kinh hoảng,vội che miệng lại: Có người muốn hại Lâm Minh?
Mặc dù cô đối với người đàn ông cầm thú đó ghét thì vân ghét, nhưng cũng không ghét hản đến nỗi phải chết.
Nếu cô đã vô tình biết được tin tức này, Lê Nhược Vũ dĩ nhiên sẽ không thấy chết không cứu.
Đang muốn chạy đi thông báo cho Lâm Minh biết răng có người muốn hại hắn, cửa phòng bao đột nhiên mở ra.
“Đại ca, có người nghe lén!”
Lê Nhược Vũ thấy một người đàn ông đi ra, thân hình cao to lực lưỡng, từ mi mắt đến khóe miệng còn có một vết sẹo dài dữ tợn, thoạt nhìn chính là kiểu người hung hãn không dễ chọc vào.
Hắn hung ác gầm một tiếng, cô bị dọa sợ hãi, vội vàng chạy trốn ra hướng quán rượu bên ngoài, vừa chạy trốn vừa kêu lớn: “Có ai không?! Có người muốn giết người! Cứu tôi với!”
“Con ả kia! Đứng lại cho tao!”
Lúc này bảo vệ quán rượu đều bị người ta sai pháiđi làm việc khác cho rảnh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2546532/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.