Thanh âm yếu ớt giống như một chiếc lông chim, nhẹ nhàng gãi gãi trước ngực hắn, hẳn sâu kín nhìn cô, khóe môi cong lên một nụ cười, ” Ừ,là tôi đây!” 
Không ngờ bọn họ lại hữu duyên như vậy, hắn còn chưa kịp đi tìm cô, đã nhanh chóng gặp lại cô. 
Đây không phải là số mệnh sắp đặt thì là cái gì? 
Khao khát muốn chung sống cả đời với cô từ sâu trong đáy lòng, lúc này càng điên cuồng tràn dâng… 
Tròng mắt đen thâm thúy Lâm Minh khóa thật chặt trên người cô, giọng nói dịu dàng: “Con mèo hoang nhỏ, ban đầu em từng nói, chỉ cần tôi còn sống khỏe mạnh, em sẽ nói cho tôi biết em là ai, bây giờ em phải giữ lời?” 
Thật ra thì thân phận của cô, Lâm Minh chỉ cần muốn, điều tra một cái liền biết ngay. 
Nhưng là hẳn không làm như vậy, đối với trò chơi anh đuổi tôi trốn này, Lâm Minh cảm giác khá thú vị. 
Hắn muốn từ chính miệng cô, có được thông tin mình muốn biết… 
Nhìn tròng mắt đen thâm thúy tràn đầy hứng thú của hản, Lê Nhược Vũ cảm giác một cục máu đông đang chặn ngang trong lòng: “Thật ra thì tôi “Thật ra thì sao?” Hản hé mắt, bàn tay năm lấy cổ tay cô vuốt ve. 
Thật ra thì tôi là vợ anh, nhưng anh lại coi tôi giống như những cô tình nhân của anh, có cơ hội thì đùa cợt với tôi! 
Những lời này nghĩ như thế nào cũng thấy không được tự nhiên, Lê Nhược Vũ dù thế nào đi nữa cũng không nói ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2546516/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.