Lâm Minh vẫn trước sau như một, anh không ngầng đầu lên mà tiếp tục chơi đùa với những ngón tay của Lê Nhược Vũ, chỉ nhẹ nhàng đáp: “Ừ.”
Lúc này Lê Nhã Tuyết mới đề ý đến chị gái của mình ngồi bên cạnh, hai người ngồi trên ghế sofa, cô nép sát lồng ngực anh, dường như hai người hoàn toàn dính chặt.
Cô ta cắn môi không cam lòng, không phải nói quan hệ của chị gái và anh rề không tốt, sắp sửa ly hôn sao? Nhìn họ thân mật như vậy, giống như không thể tách rời.
Cha cô vẫn nói chuyện với Lâm Minh, vừa khách sáo lại nịnh hót, nghe nhàm chán vô cùng.
Lê Nhược Vũ không muốn xen vào câu chuyện, cô cũng không biết phải nói gì, chỉ đơn giản ngồi cạnh Lâm Minh làm một bình hoa yên lặng.
Lâm Minh quả thực vừa lòng với biểu hiện ngoan ngoãn này của cô, ôm cô chặt hơn, giống như là khẳng định chủ quyền, hoặc còn có ý tứ nào khác…
Anh ôm quá chặt, cô bị giữ đến khó chịu nên lấy lý do làm đổ nước ra tay để lui vào phòng bếp.
Rời khỏi vòng tay anh, khả năng suy đoán của cô như quay trở lại, hôm nay Lâm Minh đưa cô trở về nhà, trước mặt cha cô lại bày ra bộ dạng gần gũi thân mật, anh không phải là người vô duyên vô cớ làm vậy, mà là muốn mượn cơ hội này nói cho cha cô biết anh có thể kiềm chế ảnh hưởng của cô đối với bản thân mình.
Một khi cô chọc giận anh, anh sẽ tạo áp lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2546382/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.