“Hành động lần này, cô nhất định phải giúp tôi, đồng thời cố gắng giúp tôi ẩn náu.
Nếu không, nếu như bại lộ, chúng ta sẽ cùng chết. Dù sao, những tấm ảnh scandal kia cũng không phải do tôi chụp, tôi có thể đầy cô ra bất cứ lúc nào.” Lưu Ly cũng biết mình thật sự đã đến đường cùng, nhưng cô ta không thể để mình đi đến ngõ cụt, cô ta biết, Lâm Minh đối xử với mình như thế đã xem như tốt bụng, nếu như còn có lần sau, thì sẽ không chỉ chế tạo dư luận như thế thôi đâu.
Người phụ nữ cười khẽ một tiếng, không nghĩ tới lần này Lưu Ly đã thông minh hơn rồi.
“Đương nhiên, tôi sẽ giúp cô, không phải tôi vẫn luôn giúp cô đó thôi?”
“Tốt nhất là như thế.”
“Hợp tác vui vẻ.”
Người phụ nữ đi đến trước mặt cô ta, cầm tay cô ta, khuôn mặt hiện nụ cười tàn nhẫn.
Chuyện của Lưu Ly đã qua rất lâu rồi Lê Nhược Vũ mới phát hiện ra sự thật này.
Ngày ấy, cô chạy đến ghế xích đu trong vườn hoa phơi nắng, cách đó không xa có hai cô hầu gái không biết cô đang ở gần đó nên nghị luận chuyện này, vừa lúc bị Lê Nhược Vũ nghe được.
“Đánh chết tôi cũng không ngờ cô Lưu Ly lại là người như vậy!”
“Tôi đã đoán được Lưu Ly không phải người tốt lành gì từ lâu rồi, trước kia lúc cô ta ở nhà họ Lâm có từng nề mặt chúng ta bao giờ đâu? Đều coi mình như chủ nhân cái nhà này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2546319/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.