Lê Nhược Vũ không kiểm chế được, cô thả lỏng cơ thể, không kháng cự bởi vì thật sự cô đang rất mệt mỏi.
Lâm Minh lật mình để bản thân nằm ở dưới còn cô thì dựa phía trên người của anh mà ngủ.
Gương mặt của cô dựa vào lồng ngực của Lâm Minh, thậm chí cô còn có thể nghe thấy được tiếng trái tim đang đập mạnh mẽ bình ổn trong lồng ngực của anh.
Trong lòng của Lê Nhược Vũ có hơi mất kiểm soát, cô không phải là gỗ, cô có thể cảm nhận được sự ấm áp, cũng có thể cảm nhận được rằng anh đối xử với cô rất tốt.
Thế nhưng mà… Lâm Minh, tôi còn có thể tin tưởng anh sao?
Lâm Minh ôm cô giống như ôm một đứa bé, cho cô nằm trên ngực mình để nghỉ ngơi.
Cửa của căn phòng bị ai đó len lén đẩy ra thành một khe hở, Lê Nhã Tuyết lén lút đưa mắt nhìn vào bên trong thì trông thấy cảnh tượng hai người rúc vào nhau, cô ta cảm thấy đôi mắt mình có hơi đau xót.
Dù sao đi nữa thì Lê Nhã Tuyết cũng không nghĩ rằng Lâm Minh sẽ ở cùng Lê Nhược Vũ.
Cô ta càng không nghĩ được rằng, Lâm Minh lại để chính bản thân mình làm miếng lót giường cho Lê Nhược Vũ nằm lên người anh.
Thật ra thì căn phòng của Lê Nhược Vũ là do ba kêu người ta dọn dẹp.
Từ khi video kia được phát ra, sóng gió ồn ào kéo tới, đặc biệt là sau lần đi đến bệnh viện thì không biết ba bị làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2545591/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.