Nghe thấy thế cô dừng động tác đang đánh răng của mình lại, rồi nhổ bọt trắng từ miệng ra: “Em tới đây.
vì anh rể của em sao?”
Lê Nhã Tuyết hơi ngẩn người ra một chút rồi phủ nhận nói: “Đương nhiên là không phải rồi.”
“Không phải’ thì-tốt” ‘Cô lại tiếp tục đánh. răng, xuyên qua tấm gương trông thấy vẻ’mặt không được.
tự nhiên của em gái, thì cô biết ngay, con bé này đang nói dối.
Xem ra, Lâm Minh nói không sai, đúng là nên đưa con bé đi khỏi đây từ lâu rồi mới phải. Nếu không thì với cái tính ngang ngược của đứa em gái này, không biết nó sẽ còn gây ra chuyện khó chịu gì nữa.
Trước đây vì sợ em gái mình bị tổn thương nên cô không muốn để nó có bất kỳ liên quan nào với Lâm Minh cả.
Hiện giờ, cô không muốn em gái mình có quan hệ gì với Lâm Minh, là vì muốn bảo vệ cuộc hôn nhân của mình.
” Chị, có phải chị đang đề phòng em hay không, sợ em cướp mất anh rể à?”
Lê Nhược Vũ không đáp lời cô ta, sau khi cô rửa mặt xong, dọn dẹp lại mọi thứ sạch sẽ, đến lúc đó mới nhẹ nhàng vặn ngược lại một câu: “Cho nên, em muốn tranh giành với chị sao?”
Lê Nhã Tuyết cứng họng cô ta vẫn muốn giữ thể diện, nên nhất định không thể nói ra những lời nói kiểu ấy.
Cô ta đang nghĩ xem nên chuyển để tài hỏi xem trưa nay định ăn gì thì điện thoại của Lê Nhược Vũ vang lên: Lê Nhược Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2545535/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.