Lâm Minh vuốt vuốt mày, cảm thấy cái tên Lâm Thùy Ngọc này hơi hơi quen tai, nhưng nhất thời không nhớ ra là ai.
Nhưng việc này không quan trọng: “Chuyện trước đó là sao?”
Mọi người đều nhìn qua nhìn lại, trước đó bọn họ thật sự không thấy gì.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà bà chủ tức giận tới như vậy?
“Không nói phải không, được, hôm nay tất cả cút hết cho tôi: ‘Vì một nhân viên quèn mà bị mất việc? Không đáng chút nào.
Bên nào nặng bên nào nhẹ thì người có thể leo đến vị trí quản lý này chắc chắn có thể hiểu được.
Quản lý lập tức nói: “Ban đầu Thùy Ngọc đi xuống từ tầng 18 của anh, nghe nói trước đó cô.
ta có quan hệ rất tốt với anh nên bọn tôi nói đùa gọi cô ta là vợ bé của tổng giám đốc, vô tình bị bà chủ nghe thấy nên hiểu lầm. Thật ra cũng không có gì cả, chỉ là một trò đùa mà thôi.”
Ban đầu Lâm Thùy Ngọc làm thư ký riêng của tổng giám đốc ở tầng 18, trước Lâm Thùy Ngọc là cô Lưu Ly làm công việc này.
Nghe nói Lâm Thùy Ngọc được ông lớn tổng giám đốc ôm trên đùi hôn hít, chọc tức bà xã tổng giám đốc, nên tất cả mọi người đều nói đùa với nhau kêu cô ta là vợ bé của tổng giám đốc.
Mỗi lần đùa giốn với nhau thì Lâm Thùy Ngọc.
đều đỏ mặt xấu hổ, nhưng cũng không cãi lại, chỉ cười mắng nói mấy người này xấu ghê.
Mọi người thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2545198/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.