Vốn dĩ cô là người không có lựa chọn đó, đến thân thể trong sạch và hôn nhân của bản thân cũng bị coi làm thẻ đánh cược và âm thần bị người ta trao đổi. May mắn thay, cô đã gặp được Lâm Minh, từ đó cô mới có thể đứng ở nơi cao nhất và ñhìn xuống đám đông bên dưới: Hạ Tư Duệ cười nói: “Nhược Vũ, lâu ngày không gặp, cậu càng ngày ngày càng đẹp đấy”
Lời nói này của Hạ Tư Duệ không phải là lời nịnh nọt giả dối, mà là lời nói thật từ sâu tận đáy lòng.
Tình yêu thật sự là thứ nuôi dưỡng con người.
Lê Nhược Vũ vốn dĩ là một người rất đẹp, nhưng gần đây, sau khi thật sự ở bên Lâm Minh, giơ tay nhấc chân đều có thêm vài phần quyến rũ ghẹo người và cả sự trong sáng của cô gái nhỏ.
Đây là thứ mà trước giờ Lê Nhược Vũ chưa từng có.
Cuộc sống của Lê Nhược Vũ vẫn luôn bị chèn ép và khống chế bởi nhà họ Lê, thậm chí là bởi vì chính cô ta nữa.
Hạ Tư Duệ.cảm thấy hiện-giờ rất tốt, Lê Nhược Vũ đã củng cố cuộc hôn nhân của cô, mà Hạ Tư Duệ cuối cùng cũng đã có được tình yêu của bản thân mình.
Lê Nhược Vũ nghiêng đầu nhìn cô ta: “Cậu cũng đã chín chắn hơn nhiều rồi”
Hạ Tư Duệ nói: “Sắp có gia đình rồi, cũng nên như vậy rồi”
Lê Nhược Vũ hơi sững người: “Ý của cậu là cậu sắp kết hôn rồi sao?”
“Ừ”.Trong nụ cười của Hạ Tư Duệ mang theo sự ngại ngùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2541242/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.