Cô đã từng khuyên nhủ bản thân một lần, ng-sẽ không dung túng người-nhà họ Lê như ế nữa: Nhưng đến lúc có chuyện xảy ra, cô vẫn có ột chút do dự.
Đặc biệt là bây giờ, cô cũng không biết Lâm ân bày binh bố trận lớn đến thế để làm gì, trong ng càng thêm hoảng loạn.
“Anh chỉ đi nói rõ sự thật, giải quyết chuyện “y triệt để thôi”
Lê Nhược Vũ châm chậm buông tay ra, rồi nâng tay lên sửa lại áo sơ mi của anh, lúc bấy giờ mới để anh xuống dưới.
Lâm Minh cúi đầu hôn khóe môi cô, rồi mới bảo Trợ lý Lưu mang-hồ sơ xuống lầu.
Tất cả phóng viên, kể cả Lê Hải Thiên đều bị mời vào bên trong phòng hội nghị rộng lớn.
Rõ ràng chuyện là dơLê Hải Thiên gây ra, bây giờ người chủ động lại biến thành Lâm Minh.
Trong chớp mắt, nơi đây nghiễm nhiên trở thành một cuộc họp báo giải quyết mọi chuyện của Tập đoàn Lâm Thị.
Phía sau là màn hình điện tử to bự, đám thư ký đám bận rộn qua lại vận hành thử thiết bị, đến khi tất cả đều hoạt động tốt, thì Lâm Minh mới phất tay một cái để Trợ lý Lưu mang đồ lên, kết nối vào trong máy vi tính.
Lê Hải Thiên và đám phóng viên ngồi ở dưới khán đài, nhìn gương mặt bình tĩnh của Lâm Minh và hành động khiến người ta khó hiểu kia, bỗng nhiên ông ta thấy hơi bất an và lo sợ.
Lâm Minh nhìn ông ta một cái.
Khi đối diện với ánh mắt của anh, tim Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2541236/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.